Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 30: Đá vụn




- Kiên trì, Sở Nam, ngươi nhất định phải chịu đựng, ngươi là người không còn đường lui nữa, ngươi chỉ có thể tiến về phía trước, cắn răng tiến về phía trước, đánh cược tính mạng đi về phía trước, ngoại trừ đi về phía trước ra thì không còn đường khác! Ngoại trừ tiến lên thì chỉ lại hủy diệt mà thôi!
- Sở Nam, muốn trở thành cường giả, ngươi không thể hôn mê!
- Sở Nam, nếu muốn trở về nhà thì ngươi không thể hôn mê!
- Sở Nam, phải báo thù cho sư phụ, ngươi không thể hôn mê!
- Sở Nam, nếu muốn tìm được nàng, muốn chịu trách nhiệm với nàng thì ngươi không thể hôn mê! Không thể ngừng thở….
…….
Sở Nam tại trong bùn đất đã bắt đầu hít thở khó khăn, nhưng hắn lại hết lần này đến lần khác tự nhủ bản thân không thể hôn mê, bởi vì hắn có lý do để tuyệt đối không thể hôn mê.
Cho nên, dù toàn bộ máu trên người hắn đã bị tụ lại. Dù nhịp tim của hắn đã trở nên rất chậm. Thế nhưng Sở Nam vẫn tiếp tục kiên trì tu luyện Thổ nguyên lực, mặc dù mỗi một phút giây đều chịu phải sự thống khổ dày vò, thế nhưng trong lòng Sở Nam rất hưng phấn, bởi vì hắn cảm thấy Thổ nguyên lực trong cơ thể mình càng ngày càng dồi dào….
Trên mặt đất, vẻ mặt của Cơ Tam Nương cũng có chút trầm trọng, trong miệng khẽ lẩm bẩm:
- Quả nhiên là quái thai, hô hấp đã yếu ớt như vậy mà vẫn không chịu phá vỡ, không ngờ tiếp tục kiên trì, rốt cuộc là điều gì đã khiến hắn liều mạng như vậy?
Ba ngày trôi qua, đã ba ngày rồi, thế nhưng Sở Nam vẫn bị vùi trong đất, không hề đi ra.
Kim Tuyệt người còn chưa tới nhưng tiếng hét đã văng vẳng truyền đến:
- Cơ Tam Nương, đã qua ba ngày rồi, đem người giao cho ta!
- Rống cái gì mà rống, đợi lão nương một lát nữa!
Cơ Tam Nương vung tay lên, khiến bước chân Kim Tuyệt khựng lại, Kim Tuyệt nổi giận rống:
- Cơ Tam Nương, ngươi dám không giữ lời?
- Đừng ồn!
Kim Tuyệt đang muốn gào lên thì lại nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cơ Tam Nương, không khỏi nghi hoặc hỏi:
- Làm sao vậy?
- Ba ngày rồi!
- Cái gì ba ngày rồi?
Kim Tuyệt vẫn nghi hoặc, chợt lập tức bừng tỉnh đại ngộ nói:
- Ngươi nói tên quái thai đó đã ở dưới đất ba ngày rồi sao?
Cơ Tam Nương khẽ gật đầu.
- Ba ngày, chưa từng ra ngoài?
Cơ Tam Nương lắc đầu.
- Quái thai, thật đúng là quái thai!
Kim Tuyệt lẩm bẩm:
- Xem ra kế hoạch lúc trước của ta phải thay đổi rồi, không thể xem hắn là người bình thường được!
Cơ Tam Nương quay đầu lại hỏi:
- Điều tra ra lai lịch của hắn chưa?
- Tra không được, giống như là từ trong đất chui ra vậy!
Kim Tuyệt nói, chợt nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Chỉ có điều mấy ngày trước, người của Vạn Độc Môn có đến một chuyến.
- Vạn Độc Môn?
Hàng lông mày của Cơ Tam Nương nhíu chặt lại, đột nhiên nàng biến sắc, khẽ vung tay một cái, trực tiếp kéo Sở Nam ra ngoài, lạnh giọng quát:
- Tiểu tử, ngươi thật không muốn sống nữa sao?
Lúc này mặt mũi Sở Nam xanh mét, hô hấp yếu đến cực điểm. Cơ Tam Nương đem Sở Nam đến Diêm Vương điếm, ném đến trwocs mặt Lãnh Diện Diêm Vương, Lãnh Diện Diêm Vương vừa nhìn thấy tình trạng của Sở Nam thì cũng không nói gì, chỉ lấy ra một viên đan dược bỏ vào miệng hắn, vận lực đem đan dược hòa tan, khiến dược lực tràn khắp toàn thân thể Sở Nam.
Một viên đan dược này của Lãnh Diện Diêm Vương quả nhiên bá đạo, chỉ nửa canh giờ sau Sở Nam đã tỉnh lại, sau khi nhìn thấy Lãnh Diện Diêm Vương thì nghi hoặc hỏi:
- Tại sao ta lại ở đây?
Kim Tuyệt nhìn thấy Sở Nam tỉnh lại thì quay về phía Lãnh Diện Diêm Vương hỏi:
- Hắn không có chuyện gì chứ?
- Tốt!
Lãnh Diện Diêm Vương thốt lên một chữ, Kim Tuyệt nghe vậy liền xách Sở Nam đi, nơi Kim Tuyệt ở cách trấn Tự Do một khoảng, nằm ở trong núi. Kim Tuyệt thả Sở Nam xuống đất, chỉ vào một khối cự thạch cao năm trượng rộng ba trượng nói:
- Nhìn thấy khối cự thạch đó không?
Sở Nam gật đầu nhè nhẹ.
- Muốn luyện thân thì trước hết da phải cứng, dùng nắm đấm của ngươi đập nát tảng cự thạch đó đi!
Nói xong thì thân ảnh Kim Tuyệt liền biến mất không thấy đâu nữa.
- Muốn luyện thân thì trước hết da phải cứng rắn, muốn luyện thân thì trước hết da phải cứng rắn….
Sở Nam lẩm bẩm hai lần, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hai mắt nhìn về phía cự thạch, trong mắt hiện lên một tia kiên định, đi đến phái trước khối cự thạch, tay phải nắm chặt thành quyền sau đó toàn lực nện vào cự thạch.
- Phịch….
Một tiếng trầm thấp vang lên, tay phải Sở Nam truyền đến một tiếng vang thanh thúy, đó là tiếng xương cốt phát ra. Sở Nam cắn răng, tay trái nắm lại thành quyền nện lên tảng đá, trên tảng đá xuất hiện một vết lõm bằng bàn tay.
- Uy lực dường như nhỏ hơn không ít?
Sở Nam khẽ lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ cự thạch này có vấn đề? Bất kể tảng đá này có gì không bình thường, nhất định phải nát dưới nắm quyền của ta!
Sở Nam kiên cường nói, nắm quyền lại đánh tới.
Phịch phịch phịch….
Mấy chục tiếng va chạm trầm đục vang lên, máu tươi từ trên nắm tay Sở Nam chảy ra, chảy thảy dòng.
Xương cốt huyết nhục của Sở Nam đã đủ cứng rắn, nhưng Sở Nam lại dùng phương pháp tự tàn phá giống như tự ngược đãi mình để rèn luyện nhục thể của mình, dùng lực cực mạnh, cực hiểm, mỗi quyền đều ngưng tụ toàn bộ lực lượng, còn có ý chí điên cuồng nữa.
Đây là một phương pháp tu luyện tàn nhẫn, nhưng đối với Sở Nam mà nói thì quả là một phương pháp vô cùng chính xác.
Cho đến khi song quyền dính đầy máu tươi, máu tươi không ngừng chảy ra thì Sở Nam mới dừng lại, trên trán sớm đã xuất hiện đầy mồ hôi lạnh, Sở Nam không để ý đến hai nắm quyền đau nhức kịch liệt, lại nắm chặt quyền nện lên cự thạch….
Một bên vừa oanh kích, Sở Nam vừa dựa theo kế hoạch tu luyện Kim nguyên lực.
Phía xa xa, kim tệ nhìn bụi mù bay lên thì cũng âm thầm kinh hãi, khẽ lẩm bẩm:
- Quái thai đúng là quái thai, lực lượng cường hãn như vậy, nếu như có thể khiến hắn trở nên cứng rắn như thần binh lợi khí thì cho dù hắn không thể tu luyện võ quyết cũng sẽ trở thành tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Đang thầm suy nghĩ, chợt một tiếng gào lớn phá không vang lên, sau đó Kim Tuyệt liền nhìn thấy đá vụn bay đầy trời, sắc mặt hơi co giật, tự hỏi:
- Chẳng lẽ nhanh như vậy mà tên tiểu tử quái thai đó đã đánh vỡ cự thạch rồi?
Sau vài lần nhoáng lên, Kim Tuyệt đã đến hiện trường, chỉ thấy Sở Nam đứng thẳng tắp, mà khối cự thạch trước mặt Sở Nam cũng đã nát bấy dưới chân hắn, trong lòng Kim Tuyệt thầm nhủ:
- Xem ra ta vẫn còn xem thường tên quái thai này.
- Không tệ, rất không tệ! Chỉ gần ba canh giờ mà ngươi có thể khiến cự thạch vỡ nát, trong ba ngày này, ngươi hãy đem toàn bộ cự thạch trong này đánh nát đi!
Sở Nam nhìn xung quanh, cự thạch lớn hơn cự thạch vừa rồi hắn đánh nát có không ít, có thể nói là rải rác mà dày đặc như rừng, Sở Nam cũng không nhiều lời, bước chân vô cùng kiên định, đến trước mặt một tảng đá lớn, vận hành Kim nguyên lực trong cơ thể nện ra một quyền lên cự thạch.
Trong núi rộng rãi lập tức vang lên tiếng va chạm kịch liệt….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.