- Không thể tiếp tục kéo dài thế này như vậy!
Mộ Hàn hiểu rất rõ ràng tình cảnh của chính mình. Nếu như một mực tiếp tục như vậy, hắn sẽ không có khả năng bắt được bất cứ viên kiếm châu nào. Coi như chống đỡ được đến cuối cùng, chỉ sợ cũng vô duyên cùng vị trí mười người đứng đầu.
Về phần "Như Ý Kim Đan" kia, càng là không cần phải suy nghĩ gì nữa .
- Hô!
Lại lần nữa có kiếm châu bắn ra vụt bay ầm ầm mà đến. Ánh mắt của Mộ Hàn chạm đến các đường nét đan xen trên mặt đất , trong đầu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ thần kì chợt nảy sinh.
Trên mặt đất chỗ không gian này, kỳ thật đồng dạng cũng có khắc các đường Đạo Văn dày đặc.
Vào lúc vòng khảo nghiệm thứ nhất kết thúc, khi mà không gian này hoàn toàn phô bày ra, trong lòng Mộ Hàn đã mơ hồ có loại cảm giác, mê cung này khác hẳn với Xích Diễm kiếm chính mình thu được tại Hắc Ma cổ điện. Nó cũng không phải Đạo Khí cao phẩm đích thực, nó hẳn là do từ vài bản Văn Phổ thật lớn ghép nối lại để kiến tạo thành.
Vài bản Văn Phổ này đan xen kết hợp tương ứng lẫn nhau, lúc này mới khiến cho mê cung thể hiện ra hiệu quả của một Đạo Khí cao phẩm. Nhưng có thể xét cho cùng về bản chất của nó, rất có thể vẫn còn chỉ là một món Đạo Khí trung phẩm.
Ngày đó khi bắt được Xích Diễm kiếm thì Mộ Hàn chỉ có tu vi Thực Khí Cảnh đỉnh cao, khó có thể khơi thông được Đạo Văn trong Xích Diễm kiếm. Nhưng hiện tại Mộ Hàn đã là Đại Thông Cảnh đỉnh cao, xác xuất thành công khơi thông Đạo Khí trung phẩm phỏng đoán sẽ phi thường lớn.
Nếu như có thể hiểu rõ nội tình Đạo Văn bên trong chỗ không gian này, Mộ Hàn có thể hoàn toàn hóa giải uy hiếp do kiếm châu mang đến.
Trong lúc thay đổi suy nghĩ, hành động lúc này của Mộ Hàn , một mặt cực lực tránh né kiếm châu đang định va chạm tập kích, một mặt cố gắng làm cho tâm thần của mình tập trung vào Đạo Văn ở trên mặt đất này.
Phân Tâm Nhị Dụng, đối với người bình thường rất khó làm được. Thế nhưng hiện tại đối với Mộ Hàn cũng không phải chuyện gì khó.
Quá trình một mặt tu luyện "Lôi Cực Âm Cương", một mặt tu luyện "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" đã rèn luyện cho Mộ Hàn loại năng lực này đến tình trạng phi thường thành thạo.
- Hô! Hô
Bên tai là tiếng xé gió vù vù, Trục Ảnh Kiếm Châu không ngừng phóng qua như điện xạ chớp giật. Thân hình của Mộ Hàn gần như theo bản năng cứ thế thực hiện các động tác xoay xở né tránh, thế nhưng tâm thần cũng đã dần dần trấn tĩnh lại.
Chỉ qua mấy giây, Mộ Hàn liền cảm giác giữa "Tử Hư Thần Cung" cùng Đạo Văn trong đó tựa hồ xuất ra từng đợt từng đợt liên lạc kỳ diệu nhè nhẹ. Trong chớp mắt, một bộ Văn Phổ khổng lồ lại nhanh chóng hiện ra ở trong đầu hắn.
Đạo Văn lộn xộn phức tạp phức đan xen vào, các tuyến hoa văn thỉnh thoảng lại như sóng nước tạo nên những vòng rung động. Khi Đạo Văn này chuyển động, tất nhiên sẽ có một vệt sáng đỏ từ trung tâm chỗ rung động bắn nhanh ra.
Những vệt sáng đỏ lao ra này chính là "Trục Ảnh Kiếm Châu" .
Còn ở giữa Đạo Văn, đồng dạng cũng có lượng lớn các vệt sáng đỏ đó mà tốc độ của chúng dùng mắt thường khó có thể nắm bắt đang nhanh chóng tăng tốc xuyên qua không gian. Có điều là , các vệt sáng đỏ hồng ảnh tuy nhiều, nhưng mà không phải lộn xộn. Quĩ đạo di động của bọn chúng đúng là có quy luật cực kì phong phú, toàn bộ đều là chuyển động theo Đạo Văn nên cũng sẽ không phát sinh ra chuyện bọn chúng tự va chạm lẫn nhau.
Không chỉ có tình huống của "Trục Ảnh Kiếm Châu" là nhìn một cái sẽ không sót điều gì, mà tất cả hành động của các đệ tử Mộ gia này cũng có khả năng suy đoán ra được do họ bị ảnh hưởng bởi chuyển động của Kiếm Châu.
Bọn họ tuy không có biết được rõ ràng như Kiếm Châu hiển lộ ra trên Văn Phổ. Thế nhưng những chỗ có người tồn tại , Kiếm Châu liền bị chân khí kích thích. Chúng chẳng những có tốc độ nhanh hơn, đồng thời vẫn còn thể hiện ra xu thế tụ tập lại nhằm vào chỗ có người.
Tâm niệm khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn đã tìm được vị trí của mình trong Văn Phổ. Đúng lúc này, quanh người lại có bốn chỗ mà Đạo Văn dường như tạo nên rung động rất nhỏ, thậm chí có hai nơi liền ngay sát bên chân.
Mộ Hàn không có chút xíu chần chờ, đột nhiên chuyển động nửa bước chếch về hướng phía sau bên phải.
- Vút! Vút
Ngay trong khoảnh khắc hắn rời khỏi vị trí đó, tiếng rít đột nhiên vang lên. Bốn vệt sáng đỏ đồng thời bắn về chỗ trước đây hắn vừa đứng! Tuy nhiên, Mộ Hàn đột nhiên biến mất lại làm cho bốn viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" kia hoàn toàn bị mất đi mục tiêu. Chúng đan xen lẫn nhau mà bay qua, tiếp đó theo xu thế Đạo Văn chúng liền bắt đầu tăng tốc chuyển động mà bay nhanh trên không trung đi chỗ khác.
Nhìn thấy như thế, trong lòng Mộ Hàn không khỏi nổi lên một chút mừng rỡ.
Có điều vừa rồi hắn lui bước lại một lần nữa làm ngắn đi khoảng cánh giữa hắn và Mộ Tinh Lăng. Nhưng lần này, Mộ Hàn cũng không có vội vã đi vượt lên trước nữa, mà là hơi có vẻ thong thả di động chênh chếch về phía bên cạnh .
- Mộ Hàn, lần này để xem ngươi còn có thể chạy trốn tới chỗ nào!
Thấy thế, Mộ Tinh Lăng mặc dù cảm giác nghi hoặc, nhưng lại cũng không suy nghĩ nhiều. Hắn mở miệng bỗng nhiên chợt quát một tiếng, chân khí toàn thân lại như những cơn sóng ngập trời bắt đầu phát động to ra kịch liệt. Hai thanh trường đao đúng là đồng thời từ trong lòng bàn tay thoáng hiện, tiện đà nở rộ ra đao ảnh chồng chất, như một cái nơm đổ ập xuống về phía Mộ Hàn.
Thế nhưng đúng vào lúc phiến đao ảnh này sắp sửa bao trùm Mộ Hàn thì đã có năm viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" hướng về phía hắn mà đánh lại.
Mục tiêu của những Kiếm Châu này lại toàn bộ là nhằm vào đầu của hắn.
Nếu mà tiếp tục công kích, tất có thể dùng hai đao làm Mộ Hàn bị trọng thương. Thế nhưng nói vậy thì đầu của hắn cũng sẽ bị năm viên Kiếm Châu đồng thời đánh trúng. Mặc dù hắn đã có thực lực Yên Hà Cảnh đỉnh cao, nhưng mà những chỗ hiểm như vậy mà bị đánh trúng thì cũng rất khó chịu đựng được. Mặc dù có thể chống đỡ qua đợt thứ hai thì tại vòng thứ ba cũng khó lòng lấy được thứ tự tốt.
Không thể thu được vị trí thứ nhất, cũng chỉ có thể đành lỡ mất dịp tốt cùng "Như Ý Kim Đan".
Viên đan dược kia, tình thế của hắn bắt buộc phải có.
Tại viện Tuyển Phong Tứ Trọng, so ra thì hắn hẳn là cao thủ đệ nhất. Nếu không thể đoạt được vị trí thứ nhất, thử hỏi liệu còn mặt mũi gì đây? Hơn nữa, cái này không chỉ có quan hệ đến mặt mũi, vẫn còn quan hệ đến tu luyện của hắn. "Như Ý Kim Đan" có thể làm cho chân khí của hắn tiến thêm một bước mà ngưng tụ lại đến mức tận cùng, để rồi quét dọn chướng ngại cuối cùng cho hắn đột phá đến Bách Khiếu Cảnh.
Mộ Tinh Lăng tâm niệm mạnh mẽ chuyển động, trong phút chốc đành kiên quyết cắn răng một cái. Hai thanh trường đao đúng là đảo ngược mà quay về, đao ảnh đầy trời nhằm hướng năm viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" kia mà quay về quét chúng đi.