Vùng Đất Tự Do

Chương 396: Trận vây hãm dực long - 4




Trận tấn công thất bại của Đại Đoàn Quân Sao Băng củng cố một niềm tin đã manh nha từ lâu rằng Pháo Đài Dực Long thực sự không thể công phá.
Cú sốc tâm lý lớn đến nỗi Đế quốc Đại Bàng phải án binh bất động suốt mười ngày liền để làm công tác tư tưởng với quân sĩ.
Ngay cả đám binh nhất cũng trở thành các chuyên gia và thầm thì bàn tán về thiết kế hoàn hảo của Pháo Đài Dực Long.
Quân Đại Bàng không thể dùng chiến thuật pháo kích, bởi đạn pháo không phá vỡ nổi lớp vòm bê tông kiên cố, thêm vào đó mỗi lần pháo nổ lại chỉ điểm cho đối phương chỗ ẩn náu của mình, dẫn đến chẳng mấy chốc đã ăn đòn đáp trả.
Quân Đại Bàng cũng không thể dùng xe tăng, một trong những cách đánh quen thuộc đã làm nên tên tuổi của các danh tướng như Julian, bởi không chiếc xe tăng nào có thể vượt qua cánh cổng được trấn giữ bởi bốn mươi cái cột thép to còn hơn cột nhà.
Quân Đại Bàng lại càng không thể dùng chiến thuật biển người. Ai đó đã tính toán rằng nếu tung cùng lúc ba triệu quân thì chỉ sau mười tiếng đồng hồ đã không còn người nào sống sót.
Cách duy nhất là tiếp tục bao vây cho đến khi nhà nước cộng hòa cạn lương, tức phải đợi thêm một năm rưỡi cho đến hai năm nữa.
Cách làm này tuy an toàn nhưng không chấp nhận được về mặt kinh tế và xã hội.
Tại Bộ chỉ huy tối cao, Thomas Grey cùng hai em và các tướng lĩnh cấp cao của mình đang thảo luận.
Chưa bao giờ Thomas cảm thấy bế tắc như lúc này. Ngay cả trước trận Oregon gã vẫn giữ được niềm tin chiến thắng, còn bây giờ gã không biết làm thế nào để vượt qua lớp phòng thủ đầu tiên của đối phương.
Thomas lên tiếng trước:
- Nếu có cách nào phá hủy được cái mai rùa chó chết đó thì trận chiến này sẽ kết thúc. Các vị có sáng kiến gì không?
Julian nhìn anh trai, ánh mắt bình thường vốn đã tàn nhẫn nay càng trở nên tàn nhẫn hơn:
- Thưa Tổng thống, em có một cách khác không cần phá hủy tấm vòm đó.
Thomas nhìn Julian, biết rằng cách này hẳn không dễ thực hiện, vì nếu dễ thì em gã đã nói ra từ lâu rồi.
- Cách gì?
Julian trải lên bàn một tấm bản đồ không giống với bản đồ tác chiến quen thuộc.
- Đây là bản đồ hệ thống cấp nước cho Dực Long. Em đã cho người điều tra kỹ càng. Hiện nay Pháo đài Dực Long đang lấy nước từ một phụ lưu của sông Colorado, phụ lưu này đóng vai trò then chốt trong việc cấp nước cho toàn bộ mười triệu người bên trong pháo đài. Ngoài ra còn có các mạch nước ngầm nữa, nhưng số lượng ít và không thể thay thế được nước sông.
- Nói tiếp đi.
- Ở đây chúng ta có hai giải pháp. Một là lấp phụ lưu khiến cho chúng không thể tiếp tục lấy nước sông để sinh hoạt. Tuy nhiên cách làm này có một điểm yếu là không buộc chúng khuất phục được ngay, do chúng vẫn còn có các mạch nước ngầm cho phép cầm cự thêm nhiều tháng nữa. Cách thứ hai là đầu độc nguồn nước. Cách làm này có một ưu điểm đáng kể, đó là hầu như toàn bộ mạch nước ngầm đều kết nối với phụ lưu, nên một khi nước phụ lưu bị nhiễm độc thì các mạch nước ngầm bên dưới cũng nhiễm độc theo. Bằng cách đó, chúng ta có thể ép chúng đầu hàng trong một tháng.
Thomas do dự:
- Nếu như nguồn nước ngầm nhiễm độc thì hậu quả sẽ kéo dài vĩnh viễn. Ngay cả nếu chúng ta chiếm được Dực Long thì khu vực này cũng sẽ hóa thành vùng đất chết không ở được.
- Có cần phải tính xa như vậy không? Nếu không làm vậy chưa chắc chúng ta đã chiếm được pháo đài quái quỷ này. Nó kiên cố ngoài sức tưởng tượng. Chỉ cần hủy diệt được Dực Long, xóa sổ nhà nước cộng hòa, treo cổ Tài thì bỏ qua một vùng đất nhỏ bé đã làm sao?
- Không nói như vậy được. Đó chỉ là lựa chọn cuối cùng khi không còn cách nào khác. Thành phố này nằm ở vị trí cực kỳ trọng yếu, án ngữ các tuyến đường giao thương chính của toàn bộ vùng đất trung tâm, trước đây nó đã giữ vai trò then chốt với Liên Minh, tương lai cũng sẽ như vậy thôi. Cần phải giữ lại sức sống của nó vì một tương lai dài hạn thay vì xóa bỏ nó vì những mục tiêu nhất thời. Anh muốn chúng ta ngồi lại bàn bạc một giải pháp khác hợp lý hơn.
- Đã bốn tháng nay ta có nghĩ được giải pháp nào đâu?
- Đó là bởi ta đang hành động theo ý đồ của địch thay vì hành động theo ý đồ của ta. Anh thừa nhận Pháo Đài Dực Long không thể công phá, vậy thì thay vì cố gắng làm điều bất khả thi sao ta không làm ngược lại, đó là dẫn dụ chủ lực của địch ra khỏi pháo đài và tiến hành giao tranh trên một vùng đất do chúng ta lựa chọn?
Julian hỏi một cách hoài nghi:
- Chúng sẽ ngu đến thế ư?
Thomas mỉm cười, đáp:
- Như Bố già Victor Corleone từng nói, chúng ta sẽ đưa cho chúng một đề nghị mà chúng không thể từ chối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.