Miễn cưỡng đi vào trong thử đồ cùng Hoa Chi Hà, nhìn cô ta với khuôn mặt rạng rỡ lựa đồ rồi quay sang nói với Ái Nhược Lam:
- Cô xem chiếc đầm này đi! Đẹp thật đó! Tôi thấy nơi này chính là thiên đường cho chị em phụ nữ chúng ta. Cô cứ thoả mái xem đi.
Thấy thái độ thân thiết này của Hoa Chi Hà thì đâu ai nghĩ hai người chính là tình địch của nhau chứ. Bất ngờ, Hoa Chi Hà cầm một chiếc đầm màu đỏ rượu lên. Cô ta nhìn ngắm rất lâu rồi đưa nó về phía Ái Nhược Lam:
- Nè, cái này cho cô thử đó. Tôi thấy nó rất đẹp chắc chắn hợp với cô.
Ái Nhược Lam kinh ngạc nhìn Hoa Chi Hà:
- Không cần đâu! Cô thấy đẹp thì cô cứ mặc đi tôi không có nhu cầu.
Hoa Chi Hà không quan tâm tới những gì mà Ái Nhược Lam nói một mực kéo cô vào phòng thay đồ. Nhân viên nữ bên cạnh thấy vậy liền hồ hởi tiếp lời:
- Cô ấy nói đúng đó. Tôi thấy bộ váy này rất hợp với cô. Cô thử thử xem. Chắc chắn sẽ không làm cô thất vọng.
Một người đưa một người đẩy thế này thì làm sao mà Ái Nhược Lam có thể từ chối được. Miễn cưỡng bước vào phòng thử đồ, nhìn mọi thứ xung quanh, còn chưa kịp bắt đầu thay quần áo, Ái Nhược Lam đã bị một bàn tay to lớn bịt chặt mũi và miệng. Rất nhanh sau đó, cô đã bị một người đàn ông đưa đi mà không để lại chút dấu vết nào.
Ở bên ngoài, điện thoại của Ái Nhược Lam không biết từ lúc nào đã nằm trong túi xách của Hoa Chi Hà. Chuông điện thoại không ngừng reo lên. Là Dương Lục gọi đến nhưng Hoa Chi Hà không có ý định sẽ nghe máy.
Thấy đầu dây bên kia mãi không nghe máy, Dương Lục bật định vị đã cài trong điện thoại của Ái Nhược Lam lên. Mặc kệ cuộc họp quan trọng sắp diễn ra, anh vẫn lên xe đi thẳng tới trung tâm thương mại.
Đến nơi, Dương Lục đã mất kết nối với điện thoại của Ái Nhược Lam. Biết cô đang gặp nguy hiểm anh liền gọi cho Tạ Hồng Kim:
- Mau điều tra cho tôi những nơi hôm nay Nhược Lam đã đi và vị trí của cô ấy. Nhân tiện gọi cả cảnh sát.