Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương

Chương 15: Dược sĩ sư




Nghe hắn hỏi thế, nàng suy nghĩ một chút rồi nói.
"Ta và huynh giống như bèo nước gặp nhau, há gì phải câu nệ như vậy."
Hắn khẽ cau mày, lấy tay chống lấy mặt đất, ngồi thẳng lưng nhìn nàng.
"Nếu như cô nương đã nói như vậy, vậy thì ta cũng không cưỡng cầu, có điều mạng này cô đã cứu ta, cô muốn ta dùng thứ gì để báo đáp cô?"
Nàng nhìn khuôn mặt đang cực kỳ nghiêm túc kia của hắn, biết rõ không thể tiếp tục chối từ hắn nữa cho nên miễn cưỡng nói.
"Ta muốn làm Dược Sĩ sư, có điều ta vẫn chưa biết nhiều về nó, huynh có thể giải thích cặn kẽ cho ta không?"
"Đương nhiên là được, Dược Sĩ sư có ba cấp độ từ nhỏ tới lớn là:Hạ, Trung, Thượng phẩm, cấp bậc sẽ thay đổi tùy theo những loại lửa mà họ sử dụng, Hạ phẩm dùng Minh Liên hỏa, Trung phẩm dùng Diệm Đế hỏa, Thượng phẩm dùng Lưu Ly Tịnh hỏa, mỗi một người Dược Sĩ sư sẽ có một luyện đan đỉnh riêng của mình, dùng nó để luyện độc chế dược tùy ý...."
Hắn đang giải thích cho nàng nghe, bỗng nàng nhảy vào miệng hắn.
"Dùng hỏa sao, ta không biết cách để dùng, nói như thế ta không thể luyện được đan dược sao?"
Hắn cười, cố gắng giải thích.
"Cô nương cứ yên tâm, hỏa thuật có thể học."
Nàng không hiểu ý hắn, hỏi.
"Có thể học thật sao?"
"Cô đã nhìn thấy ta dùng hỏa thuật để thắp cháy cây nến rồi đúng không, ta cũng có thể dạy cô dùng hỏa thuật."
Nàng nhìn hắn khuôn mặt ấy không có ý muốn trêu chọc nàng, nàng vui vẻ nói.
"Huynh hãy dạy hỏa thuật cho ta đi, coi như là báo đáp thế nào?"
Hắn nghĩ cũng được liền nói.
"Được, vậy chờ vết thương của ta lành lại một chút ta sẽ dạy cô dùng hỏa thuật, may cho cô là gặp được ta đó."
Nàng gật đầu, sau đó nghĩ một chút liền hỏi.
"Những loại ngũ hành khác có thể học không?"
Hắn lắc đầu, tiếp tục nói.
"Trong các loại thuộc tính: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Lôi, Phong. Chỉ có hỏa là có thể học, bởi từ xa xưa các vị thần đã cho con người sức mạnh dùng được nó, hỏa là một trong những loại nguyên tố mà con người biết áp dụng vào cuộc sống sớm nhất bên cạnh thủy, có điều thủy có sức mạnh quá lớn cho nên con người bình thường không thể điều khiển, vì thế từ trước đến giờ chỉ có hỏa là thuộc tính duy nhất có thể truyền dạy và học hỏi."
Nàng nghe hắn nói vậy cũng là hiểu được mọi chuyện, nàng nhìn hắn bỗng nhớ đến những vết thương kia, lập tức tới kiểm tra vết thương, vừa kiểm tra vừa nói.
"Xin lỗi huynh nhé, nãy giờ lo nói chuyện quên mất chuyện kiểm tra vết thương cho huynh."
"Không sao, ta nghĩ vết thương đang trong tình trạng rất tốt."
Nàng lấy vải băng ra, thoa thêm ít thuốc sau đó lấy miếng vải khác xé ra băng lại như ban đầu, xong xuôi mọi chuyện nàng ngã lưng ra thân cây bên cạnh nói.
"Huynh nói đúng vết thương đang trong tình trạng hồi phục rất tốt, có điều cần phải để ý và thay băng nhiều, bằng không nhiễm trùng thì khổ, à lúc nãy huynh nói cần có một luyện đan đỉnh, nhưng ta không có thì phải làm sao, huynh có biết có chỗ nào bán luyện đan đỉnh không?"
Hắn cười, cầm cái túi nhỏ thường để trong thắt lưng của mình lên, đưa tay vào trong lục lọi, một lúc sau hắn lấy ra một chiếc bình nhỏ bằng vàng, cái bình tuy chỉ nhỏ bằng một chiếc bình trà cỡ bự, dung tích khoảng chừng 0.5 lít, nhưng lại cực kỳ óng ánh tinh xảo, bốn cái đế của cái bình được chạm khắc hoa văn hình con rồng, thân trên chiếc bình là hình hai con rồng bay quanh chiếc bình, hai con rồng ngậm trong miệng hai viên minh châu màu đỏ, trên nắp khắc hình bốn con rồng nhỏ theo thứ tự đồng đều mà há miệng về trung tâm cái nắp, trên trung tâm là một viên minh châu màu trắng được đặt trên đó dùng để làm đồ mở nắp, quả thật rất đẹp, nàng nhìn nói hỏi.
"Cái này huynh cho ta sao?"
Hắn gật đầu nói.
"Thứ này tên là Thiết Âm luyện đan đỉnh là ta chôm được ở một gia đình giàu có, thấy quý giá nên mang theo, nhưng ta không phải Dược Sĩ sư thì lấy làm gì, hôm nay gặp được Dược Sĩ sư như cô, coi như là cái duyên thôi thì tặng cho cô đấy, thấy nó nhỏ như vậy thôi thật ra có thể chứa hơn 100 lít nước đó, cho nên cô không cần phải sợ nó đầy đâu. Nó là bảo vật có một không hai đấy."
Nàng há hốc mồm, một cái luyện đan đỉnh nhỏ như vậy mà chứa được hơn 100 lít nước sao, không đùa nàng chứ, nàng cầm lấy nó lập tức ngửi được mùi đan dược nồng nặc, quả là luyện đan đỉnh cực phẩm a. Nàng cảm ơn hắn rối rích.
"Cảm ơn huynh rất nhiều, huynh đã đồng ý dạy hỏa thuật cho ta, còn cho luôn cả luyện đan đỉnh này, ơn cứu mạng này coi như huynh đã trả đi, ta sẽ không lấy thêm thứ gì nữa đâu."
Hắn lắc đầu nghiêm túc nhìn nàng nói.
"Cái mạng của ta đáng giá hơn những thứ này rất nhiều, ơn cứu mạng này cao hơn trời biển sao có thể nói trả là trả được, cô nương nếu như cần thêm gì cứ nói với ta, ta sẽ lấy thứ đó cho cô, đúng rồi đã có luyện đan đỉnh rồi, hay là cô hãy bắt đầu học điều chế thảo dược đi."
- --------Hết Chương 15---------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.