Phương pháp lạ lùng biến hóa ra đôi chân
Vương tử lại quấn lấy tiên cá nhỏ làm một lần. Không biết sao mà anh uống vào loại sữa này thì tất cả khó chịu sau khi rơi thuyền dìm nước đều biến mất thần kỳ. Tiếp theo anh còn được cái lỗ nhỏ mất hồn này ăn hai lần. Dù chưa thỏa mãn lắm, nhưng anh nghĩ đến mai sau. Thế là vương tử vuốt ngón tay trắng sữa như ngọc lạnh chạm khắc của tiên cá nhỏ, nói: “Em theo anh về nhé. Anh là vương tử của quốc gia ven biển này. Em sẽ được sống cùng anh trong một tòa thành.”
Tiên cá nhỏ do dự một chốc thì lắc đầu: “Bây giờ em không thể rời biển quá xa.”
Vương tử lộ ra nét buồn bả, lông mày đẹp mắt nhíu lại: “Không còn cách để em có thể ở lại đất liền ư? Thân ái của anh, anh mê đắm em rồi, không thể rời khỏi thân thể của em được.”
Tiên cá nhỏ cũng thích mùi vị gậy th*t của vương tử. Cậu cũng muốn ở thật lâu bên vương tử khôi ngô. Trong lòng hơi xoắn xuýt, lát sau tiên cá nhỏ đỏ mặt bổ sung: “Chờ khi em về nhà, có thể tìm phù thủy đại dương để biến đuôi cá của em thành hai chân. Đến lúc đó…”
“Thật sao!” Vương tử vui mừng nói: “Xin em hãy mau đến ở cùng anh. Anh sẽ chờ em có được đôi chân để đến tìm anh.”
Vương tử tưởng tượng đuôi cá đỏ hồng của tiên cá nhỏ biến thành đôi chân thon dài trắng mịn, trong đùi để lộ nơi hồng phấn, lỗ mềm giữa hai chân ướt át khó nhìn, mấp máy chờ mình đến xâm phạm. Lúc này gậy bự vừa bắn không lâu của anh không nhịn được cứng rắn.
Thứ đó của vương tử đang dính sát trên người của tiên cá nhỏ, đương nhiên là cậu nhận ra trước. Cậu rất ân cần nâng lên nhóc bự kia, lại một lần nữa để nó đi vào huyệt mềm đầy ắp tinh dịch của mình rồi thở dốc không thôi.
Sau đó, vương tử và tiên cá nhỏ mớn trơn âu yếm hồi lâu mới chịu chia tay. Vương tử lưu luyến nhìn đuôi cá của tiên cá nhỏ quẩy đạp mà không rời mắt. Anh nhìn cậu bơi vào trong nước, sóng nước bắn lên chói lọi cực kỳ dưới ánh nắng.
Bôn bả cả ngày trời, lại còn màn giao hợp điên cuồng với vương tử ở trên bờ, tiên cá nhỏ vừa về lại đáy biển thì chẳng kịp kể với anh trai những tri thức mới đã chui thẳng vào giường mềm trong vỏ sò lớn, đánh một giấc ngon lành. Trong giấc mộng, tiên cá nhỏ đỏ mặt mơ thấy đuôi cá của cậu đổi thành hai cái chân trắng dài, quấn lấy cái eo màu lúa mạch của vương tử. anh mạnh mẽ va chạm trong cúc huyệt của cậu, lúc thì dùng tay liên tục cắm rút trong cánh hoa giữa hai chân, lúc thì đè nghiến âm đế nhỏ hành hạ cậu lặp đi lặp lại. Còn chính cậu thì đang động tình bảo vương tử hãy mạnh lên nữa…
Mộng xuân sắc dục tràn đầy như thế khiến tiên cá nhỏ vừa dậy đã thấy lỗ nhỏ của mình ướt sũng. Toàn là chất lỏng sềnh sệch tiết ra vì động tình, thân thể còn nóng rần lên, tình dục chưa nguôi khiến cậu miệng đắng lưỡi khô.
Tiên cá nhỏ nhớ tới ước hẹn với vương tử, bèn vội vàng bơi đến rừng Biển Tối nơi phù thủy đại dương sinh sống. Phù thủy ở trong một nơi giao thoa giữa xoáy nước và rong rêu đen sì rậm rạp chen chúc. Nơi đó không hề có hoa xinh hay vật báu sáng chói, chỉ có những xoáy nước đen ngòm di chuyển tạo ra những bọt bong bóng.
Tiên cá nhỏ lấy dũng khi xuyên qua một nơi nhìn cực kỳ đáng sợ này. Cuối cùng cậu gặp được phù thủy đại dương.
Phù thủy đại dương trời sinh cao lớn, có phép thuật kỳ diệu. Nghe nói hạ thân của gã có hình dáng của một cái đuôi cá, đôi khi cũng có thể biến thành hai chân của loài người, cũng có thể hóa thành vô số xúc tua màu đen. Tiên cá nhỏ tò mò nhìn áo choàng đen trên người phù thủy đại dương, xúc tua lạ kỳ vươn ra giữa khe hở. Trông khá là thú vị.
Hóa ra phù thủy đại dương không hề đáng sợ như trong truyền thuyết.
Phù thủy biển cả mỉm cười với tiên cá nhỏ lỗ mãng xông tới. Ánh mắt dưới tấm áo choàng của gã không nhìn rõ lắm, những lại thấy được khóe miếng giương lên, khiến tiên cá nhỏ khó nén mà nghĩ, gã thật là một người dễ thân thiết.
“Vương tử tiên cá thân ái của ta, ta biết cậu đang muốn gì.”
Phù thủy đại dương duỗi xúc tua, mập mờ tách mở cái đuôi xinh đẹp của tiên cá nhỏ. Cuối cùng chúng đẩy ra vẩy cá chắn trước cửa vào mềm mại của hoa huy*t, bắt đầu trêu chọc âm đế nhỏ đã ướt át.
“Tuy nhiên, cậu thật sự bỏ được cái đuôi rực rỡ này ư? Cậu đã nghĩ kỹ chưa đấy?”
Tiên cá nhỏ bị chơi đến nỗi đỏ bừng mặt, tay nhỏ giữ lấy xúc tua. Cậu nghĩ đến ước vọng của mình, nóng lòng đáp lại: “Tôi muốn có hai chân giống như loài người. Tôi nguyện trả bất kỳ giá nào. Xin phù thủy đại dương hay giúp tôi nhé.”
Phù thủy đại dương bật cười, gã liếm môi của mình: “Cậu nguyện trả bất kỳ giá nào sao?” Gã dùng xúc tua cuốn lấy eo thon của tiên cá nhỏ, rồi ngoắc tay với cậu: “Thế thì ta đồng ý. Con trai ngoan, tới đây nào, hãy đến trước ngực của ta.”
Tiên cá nhỏ nghe lời bơi đến cạnh phù thủy đại dương, để mặc cho gã ôm cậu. Lúc này cậu phát hiện phù thủy đại dương có một cây gậy th*t lớn không thua vương tử bao nhiêu, cậu bèn ngạc nhiên sờ đến. Vật này có màu thâm hơn cả vương tử, nhưng lại nóng hầm hập như của anh.
“Vương tử tiên cá thân ái của ta, thì ra cậu đã biết được báu vật có thể giúp cậu biến ra hai chân rồi à?” Phù thủy đại dương cầm lấy tay của tiên cá nhỏ, thêm sức vuốt ve gậy th*t của gã. Thứ đó càng ngày càng cứng lên, lớn thêm hai vòng trong tay tiên cá nhỏ.
“Cậu phải dùng cái miệng nhỏ ở hạ thân của cậu ăn vào gậy th*t của ta. Chờ đến lúc hút được đồ ra, cậu sẽ có được đôi chân như loài người đấy.”