Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 132: Xảy ra chuyện gì vậy?




Tim Lâm Vân Dao như chìm xuống đáy vực! Không ngờ sự việc đã nghiêm trọng tới mức độ này! Chính vào lúc này, chủ nhân của chiếc Ferrari kia cũng đi tới.
Anh ta là một cậu thanh niên mặc một bộ đồng phục bóng chày màu trắng, khoảng chừng hai mươi tuổi, đeo khuyên tai.
Anh ta nói với Lâm Vân Dao với vẻ mặt đùa cợt:
“Tôi không quan tâm chuyện các người có bị thôi học hay không! Bây giờ cô làm nổ xe của tôi, lúc tôi mua con xe này tổng cộng tốn hết 374 vạn, cô đền tiền cho tôi trước đi!”
“Tôi...tôi không có nhiều tiền như vậy.”
Lâm Vân Dao hoảng sợ nói.
Mặc dù anh cô đã chuyển cho cô một khoản tiền, nhưng cũng chỉ hơn một trăm vạn mà thôi, căn bản còn lâu mới đủ.
“Không có tiền? Không có tiền mà cô còn dám làm nổ xe của tôi? Có phải cô chán sống rồi sao?”
Cậu thanh niên cười khẩy nói:
“Tôi nói cho cô biết, hôm nay cô không đền tiền cho tôi, tôi sẽ không thể ký giấy hòa giải cho cô đâu. Tới lúc đó cô cứ đợi mà ngồi tù đi!”
“Anh hung hăng cái gì! Cùng lắm thì bọn tôi về gom tiền, đền cho anh không phải được sao!”
Lý Tiểu Khả chặn trước mặt Lâm Vân Dao, lớn tiếng nói.
“Com mẹ mày này?”
Cậu thanh niên tiến tới cho Lý Tiểu Khả một tát.
Cái tát này rất mạnh, tới nỗi gò má Lý Tiểu Khả lập tức sưng lên, khóe miệng chảy ra một vệt máu tươi.
“Anh dám đánh tôi!”
Lý Tiểu Khả vẻ mặt phẫn nộ nhìn cậu thanh niên, định tiến tới đánh nhau nhưng lại bị Trần Lộ ngăn lại.
“Chị Lộ chị đừng ngăn tôi! Tôi liều mạng với hắn! Cha tôi còn chưa bao giờ đánh tôi! Hắn dựa vào cái gì mà đánh tôi!”
“Chuyện này thực sự là bọn em không đúng, người ta đánh em cũng chẳng ích gì! Em có quyền gì mà đánh trả?”
Trần Lộ lạnh lùng nói.
..

Lý Tiểu Khả sững sờ, nhìn Trần Lộ với vẻ không thể tin được, gần như không ngờ tới rằng giáo viên phụ đạo của mình lại có thể nói ra những lời như vậy.
“Haha, vẫn là trình độ của giáo viên cao! Không giống như hai cô sinh viên đại học ngu ngốc này, không có chút đầu óc nào!”
Cậu thanh niên không nhịn được cười, sau đó nhổ nước bọt xuống đất:
“Tao khinh! Thực sự tưởng mình đẹp lắm sao? Phụ nữ mà ông đây chơi ai cũng không ai kém hơn hai người? Thật không biết xấu hổi”
“Anh...” Lý Tiểu Khả nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nhìn cậu thanh niên.
Lâm Vân Dao cũng tỏ vẻ phẫn nỗ, hận không thể xé một lá bùa làm nổ tung đối phương!
“Tôi nói, hai em đang làm gì vậy? Trưng bộ mặt đó cho ai xem vậy?” Trần Lộ lạnh lùng nói:
“Vốn đây là lỗi của hai em, bây giờ hai em phải đi lấy lòng người ta, cầu xin người ta bỏ qua cho, biết chưa?”
“Chị Lộ, sao chị có thể nói như thế được! Chị khiến tôi thất vọng quá!” Lý Tiểu Khả lớn tiếng nói. Nói xong thì nước mắt cô ấy cũng chảy ra.
Nói cho cùng, mặc dù tính cách của cô ấy mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ là một cô gái mười tám tuổi mà thôi!
Lúc này bị người ta tát, còn giáo phiên phụ đạo của mình lại đi nói giúp cho người ta, điều này khiến cô ấy tức giận những lại cũng có chút sợ hãi và hụt hãng.
“Bản thân làm sai mà lại còn trách tôi? Người như cô mà có thể vào được Đại Học Kim Lăng không phải là do gian lận đấy chứ?”
Trần Lộ cười khẩy.
“Chắc chắn là gian lận rồi! Tôi kiến nghị các người nên kiểm tra cẩn thận, Đại Học Kim Lăng là cơ sở giáo dục đại học ở nước Đại Hạ, tuyệt đối đừng để mấy thứ cứt chuột này làm hỏng!”
Cậu thanh niên nhàn nhạt nói.
Chính vào lúc này, một giọng nói đùa cợt lọt vào tai mọi người.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người đưa mắt nhìn theo, phát hiện người tới lại là Tân Phong, công tử bột của Tần gia.
“Thì ra là cậu Tân!”
Trần Lộ nhìn thấy Tần Phong, khuôn mặt lập tức hiện lên một nụ cười nịnh nọt.
“Chị Lộ khách sáo quá, gọi tôi A Tân là được rồi!” Tần Phong xua tay không thèm để ý.
Trần Lộ gật đầu, trên khuôn mặt đầy tan nhang lại lộ ra một một nụ cười khó hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.