“Tôi là Trần Lộ, giáo viên phụ đạo của Lâm Vân Dao!” Trần Lộ tự giới thiệu một lượt, sau đó lại dùng sắc mặt âm trầm nói:
“Tôi gọi cậu tới là để cậu xử lý chuyện này, có gọi cậu tới để đánh người không? Cậu còn tí tố chất nào không thế?”
Lâm Phong bình tĩnh nhìn cô ta, nói:
“Tôi thật sự muốn hỏi cô một câu, thân là giáo viên phụ đạo, nhìn thấy học sinh của mình bị người ta đánh thành ra như vậy, cô cũng không quản sao?”
Nghe vậy Trần Lộ không nhịn được nở nụ cười, cô ta giễu cợt:
“Chẳng trách em gái lại ngu ngốc như vậy, hóa ra là vì có một người anh trai ngu không ai bằng. Em gái cậu làm sai trước, dựa vào đâu tôi phải xen vào?”
“Nếu đã như vậy, thì ếp cô cũng đừng xen vào chuyện gì cả. Còn lắm lời nữa, tôi cam đoan người tiếp theo nằm trên mặt đất chính là cô đấy!”
Lâm Phong lạnh lùng nói.
“Cậu ăn nói kiểu gì vậy? Lâm Phong, tôi nói cho cậu biết... Hôm nay cậu gây ra họa lớn rồi! Cậu có biết người cậu đánh là ai không?”
Trần Lộ xẵng giọng nói.
“Ồ, người tôi đánh là ai thế? Có bối cảnh gì sao?”
Lần này ngược lại Lâm Phong tỏ vẻ nghiêm túc hỏi lại.
Trần Lộ còn tưởng rằng Lâm Phong sợ, nở nụ cười khinh thường, nói:
“Người cậu đánh tên là Chương Khâu, là con trai của Chương Minh, cậu có biết Chương Minh là ai không?”
“Chương Minh là tổng giám đốc của tập đoàn xây dựng Thanh Long, có quyền cao chức trọng, tài sản vài triệu, là tôn tại cậu không đắc tội nổi!”
Lời vừa nói ra.
Quần chúng vây xem náo nhiệt ở hiện trường đều giật mình kinh ngạc.
ới dân chúng bình thường như bọn họ mà nói, tập đoàn xây dựng Thanh Long chắc chăn là tồn tại trâu bò, là tập đoàn lớn nhất, lũng đoạn ngành xây dựng ở thành phố Kim Lăng, thường xuyên xuất hiện trên bản tin thời sự, có thể nhìn thấy rất nhiều tin tức liên quan đến tập đoàn này trên mạng.
Đánh con trai của tổng giám đốc tập đoàn thành ra như vậy, gần như có thể đoán trước được kết cục của cậu thanh niên trước mắt!
“Tổng giám đốc của tập đoàn xây dựng Thanh Long?” Lâm Phong tự hỏi một câu, sau đó sắc mặt trở nên u ám.
“Không sai! Chính là tổng giám đốc của tập đoàn xây dựng Thanh Long, bây giờ cậu đã biết cậu gây ra tai họa lớn thế nào chưa?”
Trên mặt Trần Lộ lộ vẻ châm chọc. “Mày... Mày... Dám đánh tao, cha tao, sẽ không... Không bỏ qua cho mày.” Lúc này, Chương Khâu cũng đã tỉnh táo lại từ cơn hôn mê.
Mặt cậu ta đầy máu, mồm miệng nói chuyện không rõ ràng, liếc mắt oán độc nhìn Lâm Phong.
Tần Phong bên cạnh thì mở cờ trong bụng.
Đúng là càng ngày càng bội phục bản thân!
Người tài giỏi có khác không cần tự mình ra tay, chỉ cần lên kế hoạch tử tế là có thể giành chiến thắng rồi!