Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 148:




Kết quả giữa đường lại bị một vị cường giả khả năng là siêu cấp Thiên Cảnh bước ra ngăn chặn!
Cường giả Thiên Cảnh đó không hề động đậy gì đã khiến cho phó minh chủ trung kỳ Địa Cảnh bay ra ngoài, bị thương nặng!
Gã nhớ rõ mồn một, cường giả Thiên Cảnh đó chính là Lâm Phong! Và sau đó, sau khi phó minh chủ trở về đã đem mọi thông tin về Lâm Phong báo lên phía trên, kết quả phía trên lại bảo hắn ta bỏ qua, tuyệt đối không được đắc tội với đối phương!
Thậm chí bởi vì vị Thiên Cảnh toàn năng này mà lệnh truy giết Huyết Thủ Nhân Đồ cũng bị hủy bỏ!
Vậy mà cháu của gã lại đắc tội với vị Thiên Cảnh toàn năng này? Viên Thiên Cương có chút chấn kinh!
Sau khi nhận thấy đôi mắt của Lâm Phong tràn ngập sát ý, trong lòng gã lại hoảng sợ, chỉ cảm thấy chân cảng của bản thân mềm nhũn.
Sau đó.
Một tiếng phịch, gã cũng quỳ xuống luôn!
Nhìn thấy cảnh tượng này, trước đó hiện trường còn có chút ồn ào, nhưng ngay lập tức lại trở nên yên ăng.
Ba người Vương Xung, Chương Khưu, Chương Minh đều sửng sốt!
Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả vẻ mặt đều lấy làm kinh ngạc! Đôi mắt Tân Phong cũng mù mịt khó hiểu.
Thực ra thì bản thân Lâm Phong cũng có chút bất ngờ. Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Anh còn chưa làm gì cả, sao đối phương đã quỳ xuống rồi? “Kìa...kìa chú! Chú đang làm gì vậy?”
Tân Phong giọng run rẩy nói.
Anh ta lúc này bị dọa tới mức sắp tè ra quần!
Cơn đau khủng khiếp truyền đến từ cánh tay bị gấy khiến anh ta cảm thấy như sống không bằng chết.
“Đồ ngu ngốc, bình thường bên ngoài làm càn thì cũng thôi đi! Vậy mà lại dám đắc tội với vị đại nhân này!”
“Chuyện này, nếu để cha cháu biết được! Xem ông ấy có đánh chết cháu hay không!”
Viên Thiên Cương hét lên với thần sắc cực kỳ khó coi. Đây là một vị Thiên Cảnh toàn năng đấy!
Cả thành phố Kim Lăng cũng chỉ có một vị võ giả Thiên cảnh là minh chủ của bọn họ!
Dưới Thiên Cảnh đều chỉ là sâu kiến, đó không phải chỉ là nói suông đâu!
Võ giả ở đẳng cấp này đã có thể giải phóng nội lực, kết nối với sức mạnh của trời đất, lấy một địch vạn người chỉ là chuyện nhỏ!
Thậm chí, chỉ cần chỉ cần người đó không làm ra chuyện ác gì thì ngay cả cấp quốc gia cũng sẽ không quản!
“Đại....đại nhân?” Trong lòng Tần Phong run rẩy, ngơ ngác nhìn Lâm Phong có chút khó hiểu. Anh ta biết thân phận của chú mình!
Ngay cả chú anh ta cũng gọi người đó là đại nhân, nó phải đáng sợ tới mức nào!
Lúc này, Viên Thiên Cang đưa mắt nhìn về phía Lâm Phong, cung kính nói:
“Đại nhân, là thằng cháu tôi có mắt như mù, đắc tội với ngài, tôi xin lỗi ngài tại đây!”
“Ông biết tôi?” Lâm Phong có chút hứng thú nói.
“Tôi là Viên Thiên Cương của liên minh võ đạo, đại nhân không nhớ chuyện đêm qua sao?”
Viên Thiên Cương cung kính nói. Lâm Phong nghe vậy mới đột nhiên hiểu ra!
Thảo nào người này nhìn thấy mình lại sợ hãi như vậy, thì ra là mấy người của liên minh võ đạo tối qual
Chỉ là, lúc đó ánh mắt của anh đều tập trung hết lên người phó minh chủ kia, những tên tay sai khác lại không để ý lắm!
“Đứa cháu này của ông lợi hại lắm, lại có ý định đánh em gái tôi! Em gái tôi ngay cả tôi còn chưa dám bắt nạt....”
Lâm Phong bình tĩnh nói. Viên Thiên Cương nghe vậy trong lòng căng thẳng.
Gã đương nhiên biết lời này của Lâm Phong có ý gì, chính là anh không chịu bỏ qua chuyện này!
Nhưng mà bảo gã cứ thế nhìn Tân Phong xảy ra chuyện thì gã cũng làm không được, cho nên chỉ có thể cắn răng nói:
“Đại nhân, chuyện này là bọn tôi không đúng! Ngài có điều kiện gì, có thể đưa ra, tôi nhất định sẽ đáp ứng!”
“Tôi không có điều kiện gì cả, tôi chỉ muốn hắn chết!”
Lâm Phong nhướng mi nói:
“Cho ông hai lựa chọn.”
“Thứ nhất, hắn tự sát tạ lỗi, chuyện này có thể giải quyết ở đây!”
“Thứ hai, tôi tự mình ra tay, sau đó tôi sẽ xách đầu của hắn đến Tân gia thăm hỏi! Xem thử rốt cuộc Tân gia này lợi hại cỡ nào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.