Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 246:




Đến cả Lý Như Hải cũng tỏ ra khẽ giật mình, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Chẳng qua là sau một thoáng bất ngờ ngắn ngủi đó, vẻ mặt của ông ta lại vui vẻ lại!
Lâm Phong thì có sao?
Bây giờ ông ta đã có Nam Cung Vấn Thiên làm chỗ dựa!
Adv
Cho dù Lâm Phong cậu có mạnh, chẳng lẽ còn mạnh hơn được cả nhà họ Nam Cung sao?
"Con gái ngoan, chẳng phải con đi học sao? Sao lại về rồi?"
Lý Như Hải không để mắt tới Lâm Phong mà cười hỏi Lý Tiểu Khả.
Lý Tiểu Khả nhìn thoáng qua Lý Như Hải, rồi lại liếc mắt nhìn Nam Cung Vấn Thiên đang nheo mắt nghiêm túc nhìn mình, cô ấy do dự một lát, không dám lên tiếng.
Adv
"Đừng sợ, có tôi ở đây!"
Lâm Phong vỗ bả vai cô ấy, cho cô ấy một ánh mắt khích lệ!
Chuyện này vẫn phải để chính Tiểu Khả đứng ra nói mới được, anh chỉ có thể giúp Tiểu Khả một khoảng thời gian, không thể giúp cô ấy suốt đời.
Lý Tiểu Khả nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó dứt khoát kiên quyết nói:
"Lý Như Hải, từ nhỏ đến lớn, từ xưa đến nay ông chưa từng có chút công ơn nuôi dưỡng nào với tôi! Bây giờ lại muốn đón tôi, tôi không thể nào chấp nhận được! Còn về cuộc hôn nhân mà ông sắp xếp cho tôi, tôi lại càng không bằng lòng!"
"Hôm nay tôi tới đây, chính là để phân rõ giới hạn với ông!"
"Tiểu Khả, chẳng lẽ mẹ con không nói rõ ràng với con sao?"
Sắc mặt Lý Như Hải trầm xuống, ông ta không thể ngờ rằng con gái lại nói với mình những lời này.
"Mẹ tôi là mẹ tôi, ý kiến của mẹ không thể đại diện cho tôi được! Dù sao thì tôi cũng không thể nhận ông! Ông đừng hòng!"
Sau khi nói nhiều lời như thế, sắc mặt Lý Tiểu Khả đã bình tĩnh lại, trong lòng cũng bình thản.
Có đôi khi, chỉ còn thiếu một cú sút quyết định, chỉ cần bạn dũng cảm vượt qua thì sẽ phát hiện ra phía trước chính là một vùng biển bao la, mọi thứ cũng không hề khó khăn như bạn tưởng tượng!
Trong nháy mắt, hiện trường trở nên im lặng.
Sắc mặt Lý Như Hải u ám, lửa giận ngút trời, ông ta sửng sốt tức giận hồi lâu vẫn không nói nên lời.
Nam Cung Vấn Thiên nghe vậy thì nheo mắt lại, nhìn Lý Tiểu Khả đầy hứng thú, không biết trong lòng hắn ta đang suy nghĩ gì.
Còn về phần mấy người nhóm Tần Vô Đạo, thì họ đều đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
"Tiểu Khả... Con nhất định phải làm vậy sao? Con cũng biết hậu quả của việc làm như thế chứ?"
Vẻ mặt Lý Như Hải đột nhiên bình tĩnh lại, rõ ràng có chút uy hiếp trong lời nói của ông ta.
"Ồ? Tôi cũng đang muốn biết hậu quả là gì đây, ông nói cho tôi nghe xem."
Lúc này Lâm Phong bước ra.
Lý Như Hải thấy Lâm Phong nói chuyện thì trong lòng thấy nặng nề vô cùng.
Thật ra lúc ông ta thấy con gái mình và Lâm Phong cùng quay trở về thì trong lòng đã có vài điều nghi ngờ rồi.
Lâm Phong là kẻ tàn ác một mình một ngựa diệt sạch cả nhà họ Giang, hiện giờ ở thành phố Kim Lăng có ai mà không sợ anh?
Chỉ là nghĩ tới Nam Cung Vấn Thiên ở đằng sau, Lý Như Hải lại bình tĩnh hơn, ông ta trầm giọng nói:
"Lâm Phong... Đây là chuyện nhà tôi, cậu đừng có xen vào việc của người khác!"
"Vút!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.