“Tôi là cha con bé, tìm tôi có việc à?”
Lâm Phong nhìn thanh niên áo đen, lạnh nhạt hỏi.
Thanh niên áo đen nhìn Lâm Phong từ trên xuống dưới.
Không biết vì sao, anh ta luôn cảm thấy Lâm Phong trông khá quen mắt, hình như đã gặp ở đâu đó.
Nhưng nghĩ kĩ lại, cũng không nghĩ ra nổi nên thôi không thèm nghĩ nữa.
Adv
“Anh này, con gái anh sỉ nhục tôi, anh thấy hết rồi chứ?” Thanh niên áo đen bình tĩnh nói.
“Thấy, rồi sao?” Lâm Phong mỉm cười trả lời.
Thanh niên áo đen nhìn Lâm Phong, nhíu mày nói:
Adv
“Thái độ của anh nên tốt một chút! Làm cha của đứa bé, đứa bé làm sai, không phải anh nên xin lỗi tôi ư?”
“Thái độ của tôi luôn như thế, không phục thì đánh đi. Còn xin lỗi à, quên đi, bởi vì trước giờ cách tôi xin lỗi tương đối đặc biệt, tôi sợ cơ thể nhỏ bé này không chịu nổi sự áy náy của tôi.” Lâm Phong có lòng tốt nhắc nhở.
“Ha ha…” Thanh niên áo đen nghe thấy lời Lâm Phong nói, không nhịn được mà bật cười.
Thú vị! Một võ giả Địa Cảnh đỉnh phong như anh ta, người chấp pháp tương lai của Đại Hạ quốc mà lại bị một người phàm uy hiếp ư?
Thực ra anh ta tên Diệp Phàm, cha là Diệp Thiên Long, người chấp pháp cấp hai của Đại Hạ quốc, là một siêu cấp cường giả Thiên Thiên Cảnh tầng bốn.
Lần này Diệp Thiên Long vì lệnh của tổng bộ mà đến Kim Lăng xử lý chuyện sát thủ nước ngoài Will xuất hiện.
Bởi vì muốn anh ta được mở mang tầm mắt nên cũng đưa anh ta theo.
Còn anh ta hôm nay tới vườn bách thú Hồng Sam cũng không phải để chơi.
Căn cứ theo tình báo, mấy ngày tới vườn thú Hồng Sam sẽ bị tấn công kinh khủng từ bên ngoài, nên anh ta tự chủ động xin đi điều tra, để tránh khỏi chuyện bất ngờ!
Anh ta canh từ sáng đến trưa cũng chưa thấy có gì bất ngờ, nên đến chuồng hổ xem con hổ, không ngờ lại bị trẻ con cười nhạo.
“Chậc, nói thật nhé, thực ra đánh nhau với đám người thường các người cũng không có ý nghĩa gì! Chỉ là mọi người đều là người trưởng thành rồi, làm sai thì phải trả giá mới được, anh nói đúng không?”
Diệp Phàm thở dài một hơi, chuẩn bị dạy dỗ thằng nhãi không biết trời cao đất rộng trước mặt. Nhưng đúng lúc này, cách đó không xa truyền tới tiếng thét chói tai.
Loáng thoáng thấy được bốn cô gái xinh đẹp cả người toàn máu đang chạy về phía này, mà đằng sau bọn họ là chín con sói Bắc Mỹ lớn!
Kỳ lạ là, chín con sói Bắc Mỹ này không tấn công người xung quanh, mà chỉ đuổi theo bốn người họ.
Một trong số đó, cô gái mặc quần áo trắng bị thương rất nặng, máu thịt lẫn lộn, mạng sắp mất.
Nhìn thấy vậy, du khách bên chuồng hổ tái mặt, run giọng nói:
“Chuyện gì vậy, sao lại có nhiều sói chạy ra ngoài thế?”
“Mẹ nó, bọn đàn ông xung quanh làm gì thế! Để mấy cô gái bị sói cắn cũng không hỗ trợ?”
“Thánh mẫu chuyển thế à? Anh thì hơn gì? Đừng đứng đây nói chuyện không thôi, chín con sói đấy, kiểu gì cũng chết!”
“Haiz… cô gái mặc đồ trắng kia sắp không chịu nổi nữa rồi.”
…
Diệp Phàm nheo mắt lại, căn cứ theo tư liệu, vườn bách thú Hồng Sam luôn cực kì nghiêm ngặt trong việc bảo vệ khách tham quan!
Nhưng bây giờ lại có chín con sói xám Bắc Mỹ lao ra ngoài, điều này rất kì lạ!
Cho nên anh ta nghi ngờ chuyện nfay liên quan đến sát thủ nước ngoài!
Cuối cùng cũng tới ư? Tới rồi đừng làm người ta thất vọng nhé! Đúng lúc có thể tóm tội phạm lập công, để tránh cha mình ngày nào cũng nói mình chỉ ăn rồi chờ chết! .
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
Nghĩ tới đây, Diệp Phàm nhìn Lâm Phong, nói:
“Nhãi ranh, may mắn đấy, tạm tha cho cậu một mạng!”