Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 311:




Vừa rồi anh ta đã quá tự đại, cho rằng mình có thể xử lý được, kết quả không nghĩ tới rằng chín con sói biến dị này lại lợi hại như vậy, căn bản không để cho mình có bất kỳ cơ hội nào để thở!
“Gào~”
Chín con thi lang tựa hồ cũng nhìn ra được Diệp Phàm đã tới bước đường cùng rồi, cho nên chúng không vội vàng mà đi về phía Diệp Phàm và Vương Vũ Tình, chuẩn bị triệt để giết chết hai người!
“Có…có phải chúng ta sắp chết không?”
Giọng nói của Vương Vũ Tình run lên vì sợ hãi.
“Vừa rồi bảo cô chạy đi, thì cô không chạy! Cô đúng là ngốc mà!”
Adv
Diệp Phàm tức giận nói, nhưng trong ánh mắt cũng tràn ngập sự tuyệt vọng….
Bời vì anh ta thực sự cũng hết cách! Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chờ chết!
“Anh có tin tiếng sét ái tình không?”
Vương Vũ Tình đột nhiên nói.
Adv
Diệp Phàm vẻ mặt kinh ngạc nhìn Vương Vũ Tình.
Phụ nữ đúng là một sinh vật đáng sợ!
Đã đến lúc nào rồi, vậy mà còn nghĩ tới chuyện này được??
Nhìn thấy chín con thi lang đang càng ngày càng tới gần.
Chính vào lúc này, một bóng dáng mảnh khảnh cách đó không xa phóng tới, đứng trước mặt hai người.
“Là anh…”
Diệp Phàm lập tức nhận ra Lâm Phong, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa lo sợ.
Kinh ngạc là vì tốc độ của Lâm Phong sao lại nhanh như thế?
Sợ là vì, lúc này Lâm Phong chạy tới đây làm gì? Đây không phải là tự tìm đường chết đó sao?
“Xem như anh may mắn…con gái tôi nói phải giữ anh lại biểu diễn trượt bóng cho con bé xem, nên tôi miễn cưỡng cứu anh một lần vậy!”
Lâm Phong nhàn nhạt nói.
“Anh…anh điên rồi sao? Mau chạy đi! Chín con thi lang này không phải là thứ anh có thể đối phó được đâu!”
Diệp Phàm vội vàng nói.
Trong suy nghĩ của anh ta, chín con thi lang này quá mạnh!
Cho dù là cường giả Hậu Thiên Cảnh bình thường tới đây cũng sẽ bị bỏ mạng!
Bây giờ cả thành phố Kim Lăng, ngoại trừ người chấp pháp Vân Trung Thiên và cha của anh ta Diệp Thiên Long, tuyệt đối không ai có thể ngăn chặn được chín con thi lang này.
Chính vào lúc này,
“Gào~”
Một trong những con thi lang dẫn đầu phát động tấn công, hung hãn lao về phía Lâm Phong.
Chúng muốn cho những người lo chuyện bao đồng trước mắt này chết thảm tại trận!
“Thôi xong!”
Diệp Phàm tim đập thình thịch.
Vương Vũ Tình lại càng sợ hãi lấy tay che mắt, sợ phải nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu.
Khoảnh khắc tiếp theo, một cảnh tượng hãi hùng đã xảy ra.
Vào lúc thi lang lao tới gần, Lâm Phong chậm rãi vươn tay phải của mình ra, ấn vào đỉnh đầu của thi lang, sau đó nhẹ nhàng dùng lực.
“Bùm!”
Đầu đồng được mệnh danh là cứng nhất trên người con sói kia, lại bị Lâm Phong nghiền nát ngay lập tức, biến thành vô số bọt máu bay ra ngoài.
Lâm Phong ném xác sói không đầu ra ngoài, nhàn nhạt nói:
“Quá yếu, thực sự không chịu nổi một đòn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.