Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 352:




Bọn họ vốn tưởng rằng cậu Lâm là được Long Ngạo Thiên mời tới, nhưng bây giờ xem ra rõ ràng là không phải!
Không lẽ sở dĩ vừa rồi ngài Long tức giận như vậy, nguyên do chính là vì cậu Lâm sao?
Nghĩ tới đây, những người đứng đầu của các thế lực lớn đều cảm thấy rùng mình.
Cậu Lâm như vậy cũng hung hãn quá rồi!
Đến cả tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam cũng dám đắc tội?
Adv
Đây là người đứng đầu giới võ đạo của tỉnh Giang Nam đấy, tùy ý giơ một ngón tay ra thôi cũng có thể dễ dàng đè bẹp bất cứ người nào có mặt ở hội trường!
Đường chủ Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng thấy tình hình không ổn, vội vàng đi tới bên cạnh Lâm Phong, nhỏ giọng nói.
“Ngài Lâm, người này là ngài tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam!”
Ông ta còn tưởng rằng Lâm Phong không biết Long Ngạo Thiên!
Adv
“Thành Phong là người nào?”
Lâm Phong nhàn nhạt hỏi.
Đàm Thiên Hồng nghe vậy thì hơi sững lại, do dự trong chốc lát rồi mới chỉ ngón tay về phía Thành Phong cách trước mặt Long Ngạo Thiên không xa, nhỏ giọng nói:
“Người đó chính là Thành Phong!”
Lâm Phong nhìn theo hướng ngón tay.
Thành Phong thấy vậy cũng dứt khoát không trốn tránh nữa!
Dù gì hôm nay có ngài tổng chấp pháp Long ở đây, ông ta có gì mà phải sợ chứ?
Lâm Phong có mạnh đến mấy, lẽ nào lại dám đụng đến mình trước mặt tổng chấp pháp Long?
“Đúng vậy! Tôi chính là bang chủ Phong Vân Bang, Thành Phong, anh muốn thế nào?”
Thành Phong bước ra, khinh thường nói.
“Sát thủ trên web đen trước đó là do ông tìm tới phải không?”
Lâm Phong hỏi.
“Đúng thế! Chính là tôi! Anh giết em trai và con trai tôi, tôi tìm sát thủ đi giết anh, chuyện này rất hợp lý mà đúng không?”
Khóe miệng Thành Phong hiện lên một nụ cười giễu cợt, lại khinh thường nói:
“Hơn nữa chuyện này tôi cũng đã báo cáo lại với ngài tổng chấp pháp rồi! Bất kể cục chấp pháp có trừng phạt thế nào, tôi cũng sẽ không oán thán lời nào! Còn anh, đến từ đâu thì về lại đó đi!”
Long Ngạo Thiên rất hài lòng với câu trả lời của Thành Phong.
Mục đích chính của ông ta hôm nay chính là sỉ nhục Lâm Phong thật nặng nề, cho nên ông ta tiếp tục nói:
“Lâm Phong, thành phố Kim Lăng không phải là nơi anh có thể tùy tiện hỗn láo! Chuyện Giang gia trước đó, tôi vẫn…”
“Ầm!”
Lâm Phong tát Thành Phong đang cười đắc ý thành màn sương máu.
Sau đó, anh dời ánh mắt qua Long Ngạo Thiên nói:
“Long Ngạo Thiên, tôi thấy hôm nay ấn đường của ông có màu đen, có thể sắp có tai họa đẫm máu đấy! Mà tai họa đẫm máu này buộc phải dùng đá linh bạo hóa giải, ông có mang theo trên người không?”
“Cậu….”
Long Ngạo Thiên đứng phắt dậy, hai đồng tử chằm chằm nhìn Lâm Phong, tức đến mức không nói được lời nào!
Mà nhìn thấy cảnh tượng này, những người có mặt ở hội trường cũng rơi vào sự yên lặng chết người.
Đàm Thiên Hồng định mở miệng nói gì đó, nhưng lại không dám nói gì.
Ông ta có thể nói gì bây giờ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.