Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 39: Ngay sau đó




Trong sự háo hức chờ đợi của mọi người, cửa phòng được mở ra từ bên ngoài.
Ngay sau đó.
Một người đàn ông trung niên mặc áo đen có khuôn mặt chữ Quốc sải bước vào!
Đằng sau ông ta là một hàng vệ sĩ mặc vest đeo kính đen.
Trên người những vệ sĩ này đều có khí chất máu tanh như thể vừa bước ra từ trên chiến trường, khiến người ta nhìn thôi mà tim cũng đã đập rất nhanh!
Nhìn thấy người đến.
Tất cả mọi người trong phòng đều nuốt một ngụm nước bọt, lòng bàn tay khế run rẩy!
Không ngờ chủ tịch Vương lại đích thân tới đây.
Trong đầu mọi người đột nhiên hiện lên những câu chuyện huyền thoại về người đàn ông trung niên mặt chữ Quốc này!
'Vương Xung! Một trong những người có máu mặt nhất thành phố Kim Lăng!
Vào năm mười bảy tuổi, ông ta từ một thị trấn nhỏ lên thành phố Kim Lăng chăm chỉ làm việc.
Hai mươi tuổi được một nữ đại gia bao nuôi mười năm.
Ba mươi tuổi, thông qua mối quan hệ của nữ đại gia, ông ta tiếp xúc với các. gia tộc quyền thế và thành lập tập đoàn xây dựng Thanh Long, từ đó một bước lên trời!
Dưới sự dẫn dắt của ông ta, chỉ trong vòng mấy năm.
'Tập đoàn xây dựng Thanh Long đã trở thành doanh nghiệp đứng đầu trong ngành kỹ thuật của thành phố Kim Lăng!
Ông ta như mặt trời ban trưa, giậm chân một cái thôi là cả thành phố Kim Lăng cũng phải rung lắc!
“Chủ tịch Vương! Ông đến
Vân Cảnh Sơ kích động đến mức suýt ngất luôn tại chỗ.
Anh ta khúm núm, cười nịnh đi qua đón, bộ dạng y như một gã nô tài. Nhưng dù vậy cũng không có ai cười nhạo anh taI
Bởi vì nếu là họ, có lẽ chỉ hơn Vân Cảnh Sơ chứ không kém!
Đối mặt với ông trùm đứng đầu thành phố Kim Lăng, ai có thể bình tĩnh cho. được?
Trong phòng cũng chỉ có Lâm Phong lộ ra vẻ mặt kỳ lạ. Sao lại là ông ta?
Cách đây không lâu anh mới bán một lá bùa trừ tà cho một sếp tổng ở chợ bách hoá Giang Ninh.
Mà vị sếp tổng này chính là người đàn ông trung niên trước mặt! Quá trùng hợp!
Lâm Phong bật cười, cũng không nghĩ nhiều.
Dù sao anh và Vương Xung cũng không thân thiết lắm, chỉ là mối quan hệ giao dịch bình thường thôi.
“Không cần nói nhảm!” Vương Xung không kiên nhẫn ngắt lời Vân Cảnh Sơ đang định nịnh hót.
'Tâm trạng của ông ta bây giờ đang rất bực, chỉ ước gì có thể cầm dao đi chém người khác thôi!
Trước đó ông ta xin được một lá bùa trấn yêu từ một vị cao nhân, thành công tiêu diệt con Hoàng đại tiên quậy phá ở công trường.
Ông ta cứ tưởng mọi thứ đều đã kết thúc!
Nhưng không ngờ vào đêm sau khi con chồn đó chết, một chuyện kỳ lạ hơn đã xảy ra!
Toà nhà đang thi công ở công trường bị sập không rõ nguyên nhân khiến cho tám công nhân thiệt mạng.
Sau đó thi thể của tám công nhân kia đột nhiên biến mất!
Chẳng lẽ có kẻ trộm thi thể?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.