Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 436:




“Vù vù vù~”
Canh tay gồng lên mạnh mẽ của Triệu Vô Cực bắt đầu nhanh chóng khua lên, mắt thường có thể nhìn thấy được có một luồng chân khí màu đỏ nhạt hiện ra xung quanh cơ thể ông ta.
“Phần Dương Phá Nguyên Khí!”
Triệu Vô Cực giận dữ gầm lên.
Những luồng chân khí màu đỏ nhạt đó trong phút chốc đã hội tụ lại với nhau giữa không trung, hình thành một nắm đấm khổng lồ nện mạnh vào cuồng nhân!
Adv
Cuồng nhân tựa hồ biết được lần này không thể né tránh được.
Ánh mắt hắn ta hơi co lại, đứng nguyên tại chỗ, hai tay đan lại với nhau nhanh chóng kết ấn.
“Dần – Mão – Dần – Mão - Ngọ!”
“Nhẫn Thuật – Thủ Ngự Chi Thuẫn!”
Adv
“Bùm!”
Trong chốc lát, một tấm khiên bảo vệ mờ mờ xuất hiện xung quanh cuồng nhân.
“Ầm!”
Phần Dương Phá Nguyên Khí của Triệu Vô Cực nện mạnh vào phía sau tấm khiên bảo vệ, phát ra tiếng nổ dữ dội.
Sau khi duy trì được mười mấy giây, tấm khiên bảo vệ đó đột nhiên vỡ vụn, tuy nhiên thì sức mạnh của Phần Dương Phá Nguyên Khí cũng bị suy yếu đến cực điểm, cuối cùng chỉ đánh cho cuồng nhân lùi lại phía sau mấy bước!
“Sao…sao có thể chứ?”
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Triệu Vô Cực trắng bệch, không thể tin được!
Cho dù là hậu kỳ tông sư võ đạo cũng không thể ngăn chặn được Phần Dương Phá Nguyên Khí của ông ta dễ dàng như vậy mới đúng!
Lẽ nào cuồng nhân này lại mạnh tới mức độ đó sao? . Truyện Đô Thị
Những người của Tam Khẩu Đường nhìn thấy cảnh này chỉ cảm thấy ớn lạnh cả người.
Đây là loại chiến trường thần tiên quái quỷ gì vậy?
Những chiêu thức này choáng ngợp và rực rỡ, giống như là phép màu vậy, nếu như không biết đây là thật thì bọn họ còn tưởng là đang quay phim.
“Sao kết ấn nhẫn thuật này lại giống như kỳ môn độn giáp trong Đạo giáo như vậy….không lẽ ban đầu người nước Oa lén học kỳ môn độn giáp của Đạo Giáo, sau đó trở về nước Oa phát triển nó thành nhẫn thuật sao?”
Lâm Phong nhìn có vẻ trầm ngâm.
Mà chính vào lúc này, cuồng nhân đột nhiên rút ra thanh đao Nhật ở bên hông và chém Triệu Vô Cực một đao.
“Soạt~”
Ánh đao mạnh mẽ chọc thủng cả không gian, gần như cắt đôi mọi thứ trên đường nó đi qua!
Mặc dù Triệu Vô Cực dùng toàn lực né tránh, nhưng trước ngực vẫn bị chém một nhát máu chảy đầm đìa!
“Phù~”
Triệu Vô Cực bịt lại phần ngực đầy máu, đao khí đáng sợ không lỗ nào là không xuyên qua, làm chấn động lục phủ ngũ tạng của ông ta, khiến ông ta không khỏi phun ra một ngụm máu nhỏ.
“Soạt~”
Cuồng nhân không hề cho Triệu Vô Cực cơ hội nghỉ ngơi.
Thân thể hắn ta giống như một bóng đen, tốc độ nhanh đến mức khiến mắt thường khó mà theo kịp, trong chốc lát hắn đã chém ra mấy chục đao.
Triệu Vô Cực nén nhịn cơn đau né tránh được bảy tám đao, những đao còn lại đều chém lên thân thể ông, khiến toàn thân ông ta chảy đầy vệt máu.
“Thực lực của ông quả thực rất khá, đáng tiếc lại không phải là đối thủ của tôi! Hôm nay tất cả các người ở đây đều phải chết!”
Một tay cuồng nhân cầm đao Nhật, nói với vẻ mặt đầy sát ý.
Triệu Vô Cực thấy vậy thì trong lòng cảm thấy băng lạnh.
Ông ta hoàn toàn không thể ngờ được mình tới một nơi nhỏ như thành phố Kim Lăng, lại gặp phải sát thủ đẳng cấp như cuồng nhân Ảnh võ giả!
Chẳng lẽ đối phương đang cố ý đối đầu với mình hay sao?
Hay nói cách khác là hắn ta tới vì Hoa Viện Sĩ?
“Chết!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.