“Rất mạnh!”
Vẻ mặt Lý Phúc nghiêm túc hơn.
Trần Bắc Huyền mới võ đạo Tông Sư sơ kỳ, còn ông ta đã là hậu kỳ!
Nhưng khi hai đòn tấn công vừa đụng nhau, ông ta vẫn rơi vào thế yếu hơn, điều này hơi đáng sợ!
Lúc này, Hoàng Phủ Vân mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt dữ tợn nói:
“Một thứ vứt đi như ông cũng dám ra tay với tôi? Đại trưởng lão, đập chết ông ta đi!”
Adv
Lý Phúc gật đầu!
Tuy rằng thực lực của Trần Bắc Huyền không tệ, nhưng ông ta không tin mình không đánh lại!
Hiện tại ông ta cao hơn Trần Bắc Huyền hai cảnh giới nhỏ!
“Không ngờ trong giới võ đạo ở Vân Xuyên nhỏ bé cũng xuất hiện cường giả bậc này… Chỉ đáng tiếc hôm nay gặp phải tôi!”
Adv
Lý Phúc nhìn Trần Bắc Huyền, lạnh nhạt nói.
“Nói nhảm!”
Trần Bắc Huyền hừ lạnh một tiếng, chém ra một kiếm.
Một chiêu này, rõ ràng nghiêm túc hơn trước nhiều…
Kiếm khí bén nhọn gần như biến hóa, không trung chập chờn, kiếm ý kinh khủng như trời gầm, cuồn cuộn và mãnh liệt ép xuống, khiến người trong
sân có cảm giác thịt của mình sắp bị lóc ra!
Đây là Bắc Huyền vương ư?
Không biết cậu Lâm có đánh bại được người này không!
Diệp Thiên Tâm khiếp sợ thầm nghĩ.
Đối mặt với chiêu này, Lý Phúc cũng sử dụng chút bản lĩnh của mình!
“Thất Tinh Quyền!”
Lý Phúc quát một tiếng lạnh lẽo.
Đôi tay ông ta nhanh chóng khua lên, linh khí nhàn nhạt cuốn quanh nắm đấm của ông ta, ẩn chứa năng lượng kinh người.
Một giây sau, kiếm khí của Trần Bắc Huyền và quyền phong của Lý Phúc đụng nhau, phát ra tiếng nổ ầm trời.
“Đùng đùng rầm!”
Dưới lực đạo kinh khủng, cả người Lý Phúc lùi về sau liền mấy chục bước, cuối cùng lùi đến cạnh tường mới ổn định lại được!
Trái lại, Trần Bắc Huyền vẫn không nhúc nhích, đến vẻ mặt cũng không có biến hóa!
Nhìn thấy vậy, mọi người đều giật mình sững sờ.
Người nhà họ Trần nuốt một ngụm nước bọt, bọn họ cũng biết lão tổ nhà mình rất mạnh, nhưng không ngờ đã mạnh tới mức này!
Một kiếm nghiền ép đại trưởng lão của thương hội!
Mạnh mẽ, kinh khủng tới cỡ nào!
Dù Hoàng Phủ Vân cũng cực kì khó tin!
Sao lại thế?
Tại sao một võ giả Tông Sư sơ kỳ có thể đánh bại đại trưởng lão?
“Nể mặt cha mày là Hoàng Phủ Hằng, cút khỏi nhà họ Trần này, còn dám bước vào đây, chết!”
Trần Bắc Huyền lạnh lẽo nói.
Hoàng Phủ Vân nghe vậy, vẻ mặt u ám cực kì.
Gã tới đây để giương oai, nhưng bây giờ chẳng khác gì con chó vừa rơi xuống nước!
“Người này, thực lực sâu không lường được, không thể trông mặt mà bắt hình dong, chúng ta nên rời đi trước thôi!”
Lý Phúc đi tới bên cạnh Hoàng Phủ Vân, nghiêm túc nói.
Hoàng Phủ Vân thấy vậy, tuy rằng trong lòng không cam tâm nhưng cũng biết không thể cứng đối cứng được, vô nghĩa! Vì vậy gã hừ lạnh, nói:
“Được, tôi nhớ kĩ nhà họ Trần này rồi!”
“Đại trưởng lão, chúng ta đi!”