Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 478:




Hoàng Phủ Hằng lạnh lùng liếc xéo Lâm Phong, sau đó dời mắt sang nói với Trần Bắc Huyền:
“Ông tưởng lôi một thằng bất tài ra chịu trận, tôi sẽ bỏ qua cho nhà họ Trần các ông hả?”
Trần Bắc Huyền nhíu mày, vừa chuẩn bị trả lời.
Thì lúc này.
Lâm Phong búng tay một cái, đốt luôn thi thể của Hoàng Phủ Vân nằm trên đất thành tro tàn.
Luồng khí toả ra làm cho tro cốt bay ập vào mặt Hoàng Phủ Hằng…
Adv

Giờ phút này.
Xung quanh trở nên yên ắng.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ!
Adv
Người nhà họ Trần nuốt một ngụm nước bọt, không còn biết phải đánh giá Lâm Phong như thế nào nữa.
Cậu ta đang muốn đâm đầu vào chỗ chết cho bằng được đây mà!
“…”
Hoàng Phủ Hằng quệt tro cốt trên mặt, rồi lại nhìn bàn tay dính đầy tro cốt của mình, nhất thời không thể phản ứng gì được.
Mười ba tông sư võ đạo cũng nghệch mặt ra, ngay sau đó thầm run rẩy trong lòng.
Có chuyện lớn rồi, có chuyện lớn thật rồi!
Đúng lúc này, Lâm Phong mỉm cười nói:
“Tôi chỉ làm người tốt đến cùng thôi, tôi giết con trai ông, tiện thể hoả táng giúp anh ta luôn, đây chỉ là dây chuyền phục vụ thôi, không cần cảm ơn tôi đâu!”
“Mày… muốn chết hả!”
Hoàng Phủ Hằng thở hắt ra một hơi, dời ánh mắt lạnh giá về phía Lâm Phong, câu từ không mạch lạc vì quá phẫn nộ.
“Bùm!”
Lâm Phong đập tay một cái, ngẫu nhiên trúng một tông sư võ đạo của thương hội Bách Vân, biến người nọ thành một đống sương máu!
Sau đó anh làm bộ ngạc nhiên hỏi:
“Ông vừa mới… bảo ai muốn chết?”
Nhìn thấy cảnh này, mọi người lập tức im lặng.
Người nhà họ Trần sững sờ.
Đám người bang Khẩu Kỹ choáng váng.
Ngay cả Hoàng Phủ Hằng cũng có vẻ kinh ngạc.
Lúc này Lâm Phong lại vung tay lên.
“Bùm!”
Thêm một tông sư võ đạo khác bị đánh thành sương máu…
Những cao thủ Tông Sư này không hề có một chút năng lực chống cự nào ở trước mặt Lâm Phong!
Thậm chí họ còn chẳng biết Lâm Phong ra tay bằng cách nào…
Anh chỉ vung tay lên thôi, “bùm”, sau đó người đã chết…
“Tôi đang hỏi ông đó? Ông bảo ai muốn chết vậy hả?”
Lâm Phong bước từng bước đến gần Hoàng Phủ Hằng.
Hoàng Phủ Hằng định thần lại, kìm nén nỗi khiếp sợ trong lòng, lạnh giọng nói:
“Thằng nhóc này hơi lạ, cậu ta biết bí pháp gì đó, mọi người xông lên cùng lúc luôn đi.”
“Vâng, thưa hội chủ!”
Mười một tông sư võ đạo còn lại đồng loạt gật đầu, sau đó lạnh lùng nhìn về phía Lâm Phong, chuẩn bị bao vây tấn công cùng lúc.
Mặc dù Khải Phong hơi kì quặc, nhưng họ có tận mười một người…
Mười một tông sư võ đạo đủ để tung hoành ở Vân Xuyên rồi!
Vậy nên khi đối diện với thời điểm này và tình cảnh kì quái này, họ cũng không thể chưa đánh đã lui!
“Lâm Phong, để tôi giúp cậu một tay!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.