Trong rừng cây rậm rạp, trận đại chiến đã bước vào lúc gay cấn.
“Bùm!”
“Ầm!”
Mỗi đợt chạm trán giữa Hoàng Mi Đạo Nhân và sát thủ hàng đầu của nhóm Bát Kỳ, Hắc Ảnh đều rất khốc liệt, dư âm của đợt càn quét đã khiến cho bán kính hàng trăm mét đều bị san thành bình địa.
Cũng may lúc này là đêm khuya, rừng cây lại cách thành phố rất xa, nếu không cảnh tượng này mà bị người bình thường nhìn thấy, chắc chắn sẽ bị dọa cho chết khiếp tại trận!
Adv
Quá khủng khiếp!
Khác hẳn với lúc trước, khi Lâm Phong mạnh mẽ đánh chết cường giả Võ Hồn!
Đây là cuộc đối đầu khốc liệt giữa hai cao thủ ngang tài ngang sức, thể hiện hoàn hảo thực lực cực kỳ đáng sợ của cường giả Võ Hồn!
“Nhất định phải thắng!”
Adv
Trong lòng Triệu Vô Cực hét lớn!
Ông ta nằm trên vũng máu hồi tưởng lại cảnh tượng cách đây không lâu trước đó, sắc mặt càng thêm tái nhợt!
Chỉ với một chiêu thôi!
Ông ta đã bại rồi!
Thậm chí ông ta còn không biết từ lúc nào mà Hắc Ảnh đã đến phía sau lưng mình, không một tiếng động, giống như ma quỷ….
Nếu như không phải thời khắc then chốt, Hoàng Mi Đạo Nhân phát giác ra nhắc nhở thì có lẽ bây giờ ông ta đã chết rồi!
Cần phải hiểu rằng, ông ta là một cường giả sắp bước chân vào hậu kỳ tông sư, là tổ trưởng tổ 17 tổng bộ chấp pháp!
Vậy mà trước mặt sát thủ này lại không hề có sức phản kháng!
“Thật không ngờ vì để giết mình, mà nhóm Bát Kỳ lại phái cao thủ đẳng cấp như vậy.”
Hoa Vân Phi vẻ mặt phức tạp.
Anh ta bệnh đã trở nặng hơn, lúc này toàn thân đã trở nên cứng đờ, chỉ có mắt miệng có thể cử động, giống như một một người bị liệt cấp độ cao.
“Hoa Viện Sĩ, anh yên tâm đi, chắc chắn chúng ta sẽ không sao đâu….”
Tỳ nữ Tiểu Thanh ôm chặt Hoa Vân Phi vào trước ngực, cố gắng truyền hơi ấm cho anh ta.
“Tốt lắm! Nơi này cách Dược Vương cốc không xa, tôi đã truyền tin qua đó rồi, cao thủ của Dược Vương Cốc chắc đang trên đường tới, đến lúc đó sẽ khiến sát thủ này chết không có chỗ chôn thây!”
Triệu Vô Cực thở hắt một hơi, trầm giọng nói.
Lúc này, không gian trong bóng tối khẽ dao động.
“Soạt~”
Bóng dáng Lâm Phong hiện ra từ trong bóng tối.
Có điều anh không xuất hiện ngay lập tức mà đứng ở một bên theo dõi trận chiến một cách thích thú.
Đây chính là trận chiến của cường giả Võ Hồn sao?
Đúng là có chút thú vị, ánh sáng rực rỡ của cuộc đối đầu, giống như đang bắn pháo hoa vậy.
Từ trong túi quần, Lâm Phong móc một nắm hạt dưa ban ngày còn chưa ăn xong, cắn một cách chậm rãi.
….
“Ầm!”
Sau cuộc chạm trán của Hoàng Mi Đạo Nhân và Hắc Ảnh, họ tạm thời tách ra trong chốc lát.
“Nhóm Bát Kỳ các người đúng là coi trời bằng vung! Nhiều lần tự ý xông vào bên trong lãnh thổ nước Đại Hạ, hãm hại nhân sĩ có tài của nước Đại Hạ tôi! Hôm nay, tôi không tha cho anh!”
Hoàng Mi Đạo Nhân vẻ mặt băng lạnh nói.
“Chỉ dựa vào ông? Có lẽ vẫn chưa có bản lĩnh này…hôm nay tất cả những người ở đây đều phải chết!”
Hắc Ảnh lạnh lùng đáp.
Hoàng Mi Đạo Nhân nghe vậy thì không nói gì, hai tay nhanh chóng khua lên, tạo ra các loại pháp ấn thần bí khó lường!