Một lúc sau cô bé mới bình tĩnh lại, dụi mắt nói:
“Anh cút ngay! Mẹ tôi đồng ý nhưng tôi thì không! Ai muốn gả cho người âm hiểm như anh! Nằm mơ đi, dù tôi có gả cho mèo cho chó cũng không gả cho anh!”
Ngô Tề nghe vậy, nụ cười lập tức biến mất, lạnh lùng nói:
“Trần Y Thủy, em đừng không biết điều. Ngô Tề anh coi trọng em là phúc khí của em, của nhà họ Trần! Em đừng vì xúc động nhất thời mà khiến cả nhà gặp họa.”
Nghe vậy, Trần Y Thủy lập tức câm miệng, gương mặt tái nhợt.
Adv
Trong một lần dạo phố, cô bé tình cờ gặp phải Ngô Tề này.
Ngô Tề thấy cô bé, hai mắt phát sáng, đùa giỡn linh tinh, nói muốn ngủ với cô bé, muốn trở thành người đàn ông đầu tiên…
Trần Y Thủy ghét nhất mấy kẻ ác độc ăn chơi trác táng này, chỉ cảm thấy phiền muốn chết, nên nghiêm túc từ chối, quay về gia tộc.
Vốn tưởng chuyện đó rất bình thường, dù sao với dung mạo của cô bé, có con trai tới gần là bình thường, Ngô Tề tương đối ghê tởm mà thôi.
Adv
Không ngờ rằng, hôm sau Ngô Tề dẫn cả đám cao thù võ đạo tới nhà họ Trần, ép đặt sính lễ nói muốn cưới cô bé.
Từ hôm đó trở đi Trần Y Thủy mới biết thân phận của hắn ta.
Cháu trai ruột của thái thượng trưởng lão Ngô Cuồng của Thanh Thành Kiếm Phái ở Thập Vạn Đại Sơn!
Trần Y Thủy không biết Thanh Thành Kiếm Phái mạnh tới mức nào, nhưng một tông môn lánh đời thì sao mà yếu được?
Đồng thời từ vẻ mặt cung kính của ba mẹ có thể chứng minh được Ngô Tề này cao quý hơn mình tưởng!
Kinh khủng hơn là vì để kết thân với Ngô Tề, mẹ cô bé không để ý đến lời phản đối của con gái, không hề do dự mà đồng ý hôn sự này.
Tuy rằng ba cô bé yêu thương nhưng cũng không dám đắc tội Thanh Thành Kiếm Phái!
Tối hôm nay cô bé đứng đây nói chuyện với Ngô Tề cũng do mẹ sắp xếp!
Mẹ vốn là đệ tử ngoại môn của Dược Vương cốc, lần này từ bên đó về, Ngô Tề cũng nhất định đòi đi theo.
Cô bé hỏi mẹ tối thế này rồi còn dẫn Ngô Tề về làm gì?
Mẹ cô bé nói là để nhân lúc trời tối mát mẻ, hai người đi dạo nói chuyện, xúc tiến tình cảm một chút.
Trần Y Thủy vốn từ chối, nhưng lại nghĩ sao không nhân cơ hội này nói rõ ràng với Ngô Tề?
Sau đó mới có chuyện ban nãy xảy ra.
Hai người chưa nói được mấy câu, Ngô Tề đã động tay động chân muốn cởi đồ cô bé, ngủ chung, còn nói linh tinh gì đó, lên giường vân vân…
Nghĩ tới đây, Trần Y Thủy cắn chặt môi, gương mặt càng tái hơn.
Nên làm gì bây giờ?
Mẹ vẫn luôn nịnh nọt người thanh niên này, ba thì không dám đắc tội Thanh Thành Kiếm Phái, nhà họ Trần mạnh như vậy cũng mong manh trước mặt Ngô Tề…
Mà theo lời Ngô Tề vừa nói, nếu tối nay mình từ chối thì hắn ta sẽ trả thù nhà họ Trần!
“Anh tha cho tôi đi… Còn nhiều cô gái xinh đẹp hơn tôi nhiều, vì sao anh mãi không buông tha cho tôi?”
Giọng nói của Trần Y Thủy mềm nhũn, thậm chí còn như đang cầu xin.
“Em nói không sai, người đẹp hơn em có nhiều! Nhưng anh lại muốn từ từ thử từng người một, em nói có đúng không?”
Ngô Tề biết phòng tuyến nội tâm của Trần Y Thủy đã bị phá vỡ, trong lòng không khỏi đắc ý.
Với thân phận cao quý của hắn ta, đối phó với một cô gái của thế gia võ đạo nơi phàm tục cũng dễ dàng.
Hắn ta chỉ cần uy hiếp là có thể dễ dàng thực hiện được!
Biện pháp như thế lần nào cũng ổn!
Còn cưới Trần Y Thủy ấy à?
Chỉ là thể hiện một chút mà thôi.
Hắn ta là đệ tử chân truyền của một tông môn lánh đời, ông nội là đại trưởng lão Thanh Thành Kiếm Phái! Sao có thể lấy một người phụ nữ trần tục được?
Tất cả chỉ là trò chơi, chơi chán thì bỏ.