Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 543:




Ở giới tu chân.
Đan dược được chia thành chín cấp bậc.
Thối Thể Đan được tạm xem là đan dược nhất phẩm, hầu hết tu giả nhập môn đều dùng nó để tẩy gân phạt tuỷ, tăng cường thể chất.
Loại đan này có tác dụng với tu giả, lại càng hữu dụng đối với võ giả!
Trước khi đả thông hai mạch Nhâm Đốc và tu luyện nội lực, võ giả chưa được linh khí luyện thể nên thông thường thể chất đều không mạnh!
Adv
Lúc này dùng Thối Thể Đan để luyện thể sẽ thường có hiệu quả rất lớn!
Mục đích Lâm Phong luyện chế loại đan này là vì Diệp Thiên Tâm và một số người nhà họ Trần.
Đặc biệt là Diệp Thiên Tâm cứ luôn bị người ta đánh, anh thật sự không thể trơ mắt nhìn được nữa!
“Phù!”
Adv
Lâm Phong đưa tay phải ra, một luồng linh hoả bốc cháy.
Anh lôi những dược liệu lấy từ Thanh Thành Kiếm Phái lúc ban ngày ra, dùng linh hoả để loại bỏ cặn bã và chiết xuất tinh hoa!
Luyện chế đan dược nhất phẩm quá đơn giản đối với anh, vậy nên cũng không cần dùng lò luyện đan!
Không lâu sau, khoảng hai mươi viên Thối Thể Đan xuất hiện trong tay Lâm Phong.
“Mai đến nhà họ Tăng tìm Diệp Thiên Tâm rồi đưa đan này cho ông ta, tiện thể hỏi về chiếc chìa khoá giấu trong Mộ tiên nọ luôn!”
Lâm Phong lẩm bẩm.
Cũng nhiều ngày rồi mà chủ nhân của chiếc chìa khoá thứ ba vẫn chưa xuất hiện, điều này làm anh hơi mất kiên nhẫn.
Đặc biệt những gì lục sư huynh nói ban ngày càng làm anh tò mò trong Mộ tiên có gì hơn…
Đúng lúc này.
Lâm Phong chợt nghe thấy tiếng khóc nức nở thật khẽ vang lên giữa bầu trời đêm, anh dùng thần thức quét qua thì phát hiện anh vợ Trần Thiên Hủ đang ngồi uống rượu một mình trong phòng.
Lại còn vừa uống vừa quệt nước mắt.
“Mình phục cái anh này rồi!”
Anh lắc đầu, đi thẳng tới phòng của Trần Thiên Hủ.
Vừa thấy Lâm Phong tới, Trần Thiên Hủ vội vàng lau nước mắt, vờ như mình ổn, hỏi:
“Sao cậu lại tới đây?”
“Đàn ông đàn ang mà đêm hôm khuya khoắt lại ngồi ở đây khóc hả? Anh có cần phải đến mức này không?”
Lâm Phong nói.
“Cậu không hiểu đâu! Đàn ông không dễ rơi lệ chẳng qua là do chưa chạm tới chỗ đau lòng thôi!”
Trần Thiên Hủ uống một hơi cạn rượu trong ly, vẻ buồn bã thoáng hiện trên gương mặt điển trai, tiếp tục nói:
“Lâm Phong, cậu uống với tôi một chút đi!”
Lâm Phong từ chối nhận ly rượu của Trần Thiên Hủ, bảo:
“Phụ nữ chỉ thích kẻ mạnh thôi! Anh uống rượu thì làm được gì? Nếu tôi là anh, tôi sẽ tìm mọi cách để mạnh lên! Lúc đó tôi sẽ đè bẹp cái cô Tô Vũ Tình đó, cho cô ta biết sự lợi hại của mình!”
“Vớ vẩn! Mười năm trước cậu chỉ là một thằng ranh con mà em gái tôi vẫn khăng khăng đòi theo cậu đấy thôi!”
“Anh có thể so sánh với tôi à? Tôi dựa vào ngoại hình thôi cũng có thể kiếm tiền rồi, anh có làm được như vậy không?”
Lâm Phong cười mỉa mai.
Trần Thiên Hủ nghe vậy thì sững sờ, rượu vào làm cho anh ta khóc dữ dội hơn:
“Hu hu, tôi yếu thế này, lại còn không được đẹp trai! Tôi đúng là một thằng vô dụng mà!”
“Đừng khóc nữa! Tôi có mấy viên thần đan diệu dược có thể giúp anh tăng thực lực này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.