Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 665:




Nghe Chu Côn nói.
Một đám người trong sân đều bàn tán xôn xao, thảo luận về tính khả thi của kế hoạch này!
Lâm Phong thấy rất buồn cười, trực tiếp nói:
“Thật ra không cần phiền phức như vậy, cứ xông thẳng vào là được!”
Lời vừa dứt.
Cả đám lập tức im lặng.
Adv
Chu Côn, Tiền Minh, Trịnh Đại Hải và những người khác đồng loạt nhìn về phía Lâm Phong, cau mày.
Câu nói cuồng vọng này.
Khiến ấn tượng của bọn họ về Lâm Phong trong nháy mắt giảm sút nghiêm trọng!
Theo bọn họ thấy, chỉ cần có chút đầu óc thì tuyệt đối sẽ không thể nói ra một câu như vậy!
Adv
Có nhiều cao thủ thế kia, cho dù là Võ thánh xông vào thì cũng chỉ có đường chết!
“Cậu Lâm, cậu được tổ chức giao cho trọng trách, chắc chắn thực lực không tầm thường! Nhưng tình hình tối nay còn vượt xa sức tưởng tượng của cậu! Chỉ dựa vào sức mạnh cá nhân thì chắc chắn không ổn!”
Chu Côn nói.
“Đúng vậy! Chúng ta vẫn phải tìm ra một phương án hợp lý nhất!”
“Chuyện này không phải trò đùa, một khi thất bại, tất cả mọi người đều phải chết! Chúng ta chết thì không sao, nhưng làm mất mặt quốc gia thì tội lớn!”
Những người khác cũng lên tiếng.
Lâm Phong gật đầu, cũng lười giải thích.
Dù sao thì lát nữa mình cứ trực tiếp xông lên giết sạch là được!
Còn Chu Côn bọn họ bàn bạc kế hoạch gì thì kệ họ.
…...
Rất nhanh.
Sau một hồi thảo luận kịch liệt.
Mọi người đều nhất trí rằng,
Sẽ để Chu Côn, Trịnh Đại Hải, Tiền Minh ba cường giả Võ Hồn đỉnh phong ngụy trang thành khách trà trộn vào, tìm cơ hội tiếp cận Maria, ra tay giết chết!
Những người khác thì ở lại bên ngoài khách sạn Long Lân tiếp ứng!
“Để tôi ở bên ngoài tiếp ứng sao?”
Lâm Phong ngắt lời mọi người, cau mày nói.
Chu Côn liếc nhìn Lâm Phong, trầm giọng nói:
“Cậu Lâm, đây là kế hoạch mà mọi người nhất trí thông qua, xin cậu hãy tuân thủ!!”
“Thôi được! Mấy người cứ theo kế hoạch mà hành động, tôi sẽ hành động đơn lẻ!”
Lâm Phong không giải thích, trực tiếp quay đầu bỏ đi!
Nói thật.
Mấy người này vẫn quá yếu, tư duy hoàn toàn khác hẳn với anh!
Cố tình chen vào chỉ khiến đôi bên ngột ngạt thêm!

Nhìn bóng lưng Lâm Phong rời đi.
Chu Côn và những người khác sắc mặt hơi đổi, chỉ cảm thấy Lâm Phong thật sự quá ngông cuồng!
Đây là cái gì?
Chạy đến nghe hết toàn bộ kế hoạch ám sát của bọn họ, sau đó vứt lại một câu muốn hành động đơn lẻ, rồi rời đi?
Coi hành động ám sát lần này là trò đùa sao?
“Cậu Lâm!”
Đường Tam Thái mặt lộ vẻ cười khổ, vội vàng tiến lên ngăn Lâm Phong lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.