Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 686:




Một vòng tròn lá chắn lấp lánh ánh kim xuất hiện.
“Đùng!”
Bàn tay to của Lâm Phong và lá chắn đụng vào nhau, lá chắn rung lên một chút, sau đó bình thường lại.
Nhìn thấy vậy, đám người Chu Côn đều lo lắng.
Thiên sứ này mạnh quá, có thể ngăn được đòn tấn công của Lâm Phong.
Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy có người chặn lại được một chiêu của Lâm Phong!
Adv
“Lâm Phong, tôi hiện chân thân ra thì nghĩa là ngày tàn của cậu tới rồi!”
Lâm Phong lạnh nhạt nhìn phu nhân Maria, không nói gì!
Nói thật, người chim này thực lực không tệ, có lẽ chỉ yếu hơn nhị sư tỷ một chút. Cho nên anh cũng không muốn dây dưa, định tốc chiến tốc thắng!
“Kiếm ra!”
Adv
Lâm Phong quát lên một tiếng, tay làm kiếm quyết.
Trong giây lát, kiếm khí vô tận tràn ra, cuối cùng ngưng tụ thành vạn nghìn kiếm ảnh quanh anh.
Vạn luồng kiếm ảnh đồng loạt bắn về phía phu nhân Maria.
Cơ thể tuyệt đẹp của phu nhân Maria đột nhiên bay lên, hơi ngửa đầu, nhắm mắt, hai cánh tay ngọc chắp lại một chỗ trước ngực.
“Thần nói thế giới này cần ánh sáng, nên phải có ánh sáng!”
“Đùng!”
Một khí tức thần thánh nháy mắt bao phủ khắp nơi, nó tuôn ra mang theo ánh sáng lấp lánh hoa mỹ!
Lúc này, thiên địa dường như mất đi màu sắc vốn có!
Ánh sáng màu vàng và vạn luồng kiếm ảnh đụng mạnh vào nhau, va chạm, cắn nuốt…
Giằng co chừng ba giây đồng hồ, kiếm ảnh hơn một bậc, xuyên thẳng qua ánh sáng vàng, đâm xuyên cơ thể phu nhân Maria.
“Phụt!”
Phu nhân Maria đang lơ lửng giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi màu vàng nhạt, cơ thể tuyệt đẹp cũng bay ra ngoài, nện mạnh lên vách tường xanh vàng rực rỡ, khiến nó ầm ầm sụp đổ!
Sau đó, Lâm Phong không chần chừ, bàn tay to giơ ra túm một cái, nắm phu nhân Maria trọng thương, cẩn thận quan sát.
Không thể không nói, sau khi phu nhân Maria biến thân mọc ra hai cánh thiên sứ, đã đẹp không giống người.
Nhất là khi hai chiêu va chạm, quần áo của cô ta tả tơi, mấy chỗ bí ẩn nửa kín nửa hở, trắng nõn nà, càng quyến rũ hơn!
“Cô thật sự rất lợi hại, tiếc là gặp phải tôi.” Lâm Phong nói.
Đôi con ngươi vàng nhạt của Maria bình tĩnh nhìn Lâm Phong.
Cô ta không nghĩ ra, sao mình lại thất bại trước người này!
Kiếm khí khủng khiếp dễ dàng phá nát Dương Quang Phổ Chiếu của cô ta!
Nếu cô ta không phải thiên sứ, có lẽ dưới công kích của kiếm khí đã biến thành thịt vụn rồi!
“Thả tôi đi! Từ nay về sau tôi không đặt chân vào Đại Hạ nữa. Đồng thời gia tộc Adam của tôi cũng không đối địch với Đại Hạ các cậu nữa!”
Phu nhân Maria đột nhiên nói.
“Nhưng tôi lại rất hứng thú với cơ thể của cô thì làm sao đây?” Lâm Phong nở nụ cười trêu cợt.
Phu nhân Maria nghe vậy thì ngẩn ra, trên gương mặt tuyệt trần thoáng đỏ ửng, cô ta cúi đầu như đang do dự cái gì.
Lúc này, đám người Chu Côn mới lấy lại tinh thần, trong mắt đều thoáng qua sự hâm mộ.
Đây là một con thiên sứ đấy!
Nếu như có thể ngủ chung với nó, sau này cũng có cái để khoe khoang!
“Nếu cậu đồng ý thả tôi, tôi có thể đáp ứng bất kì yêu cầu gì!” Phu nhân Maria nói.
“Hả?”
Lâm Phong cười khẽ một tiếng, đưa tay chộp thẳng vào ngực Maria.
Gương mặt cô ta càng đỏ hơn, nhưng không giãy dụa mà thầm chấp nhận.
Đám người Chu Côn cũng giật mình há mồm。

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.