Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 692:




Tu vi của anh mới là Luyện Khí tầng chín, sư phụ tìm tới rất nhiều linh thạch cho anh, để anh hấp thu, xem có thể đột phá Trúc Cơ kỳ không!
Anh hấp thu xong cũng không thể đột phá, chỉ cảm thấy cơ thể như muốn nổ tung!
Cảm giác bây giờ không khác lúc đó!
“Phù…” Lâm Phong chậm rãi mở hai mắt ra!
Adv
Rất hiển nhiên, muốn từ Nguyên Anh kỳ lên Xuất Khiếu Cảnh, chỉ dựa vào hấp thu năng lượng thì hiển nhiên là không thể thực hiện được.
Bởi vì Xuất Khiếu Cảnh là cảnh giới tu luyện thần hồn, chỉ tăng thần hồn lực mới có hi vọng bước vào…
Chỉ là một đêm tu luyện này cũng không uổng phí!
Lúc đang hút quả cầu năng lượng, tuy tu vi của anh không tăng lên nhưng thể chất cũng được tôi luyện một lần!
Adv
Căn cốt càng vững chắc, kinh mạch cũng to lớn hơn, cơ thể cũng càng lúc càng cứng rắn!
Những biến hóa này khiến thực lực của anh cũng tăng lên một phần mười…
Hiện tại nếu anh gặp phu nhân Maria, anh có thể tát cô ta thành thịt vụn bằng một tát!
“Không ngờ đã ở Nguyên Anh đỉnh phong rồi vẫn có thể thăng cấp sức mạnh…”
Ánh mắt Lâm Phong sáng lên, trong đầu chợt nhớ tới lời sư phụ từng nói.
Một đường tu đạo, mỗi một cảnh giới đều có Cực Cảnh!
Một khi bước vào Cực Cảnh, chiến đấu vượt cấp dễ như ăn kẹo, sau đó những thiên kiếp đánh xuống cũng chỉ là trò chơi!
Chỉ có điều trước nay Cực Cảnh chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thời đại thượng cổ cũng chưa xuất hiện chứ đừng nói là thời đại mạt pháp này!
“Rốt cuộc Cực Cảnh là cảnh giới gì?”
Lâm Phong suy nghĩ.
Anh vốn định nhanh chóng tìm ra Tụ Hồn tố, luyện chế Thần Hồn đan đột phá lên Xuất Khiếu Cảnh.
Nhưng bây giờ anh bỗng đổi kế hoạch.
Dù sao với thực lực hiện tại bây giờ, dưới Nguyên Anh không phải kẻ địch của anh, trên Nguyên Anh thì một đổi một!
Cho nên so với cố gắng thăng lên Xuất Khiếu Cảnh, không bằng thử rèn luyện thể chất vài lần, xem có thể mò được cánh cửa Cực Cảnh không.
“Xem ra phải dành thời gian tới nước Mỹ một chuyến, giết nhiều người cải tạo hơn chút!”
Nghĩ tới đây, Lâm Phong lấy trái tim thiên sứ trong túi càn khôn ra.
Cho dù qua một đêm, nó vẫn nguyên vẹn.
Nó vẫn tỏa ra ánh sáng vô tận, sáng chói mắt người khác, dường như thứ trong tay anh không hề bẩn thỉu gì mà là một mặt trời!
“Ánh sáng thuần dương, bóng tối thuần âm. Khí tức dương tính nồng đậm thế này cùng loại với Âm Dương cực thạch mà trước đây mình đã hấp thu! Nói không chừng có thể giúp mình thăng tu vi một chút! Lần này đến Đảo Long đúng là nhiều cơ duyên.”
Lâm Phong cười khẽ một tiếng, dùng luôn Hấp Tinh Đại Pháp để hấp thu khí tức ánh sáng của trái tim thiên sứ.
“Vù vù…”
Một luồng sáng màu vàng nhạt đi qua mũi của Lâm Phong, ập vào cơ thể của anh, khiến cả người anh tản ra linh vận sáng bóng, giống tiên nhân hạ phàm, cực kì phi phàm!
Lúc này, nếu ai nhìn thấy đan điền của Lâm Phong sẽ phát hiện Nguyên Anh trong đó bỗng có thêm một cái miệng nhỏ nhắn, hút hết đống ánh sáng màu vàng đó vào cơ thể!
Giống như lúc trước hấp thu hai khí âm dương, ánh sáng vàng có thể khiến Nguyên Anh trong suốt được nhuộm thành màu vàng kim…
Cứ như thế chừng nửa tiếng, gương mặt Lâm Phong đột nhiên đỏ lên, toàn thân nóng bừng, đỉnh đầu bốc khói trắng.
“Không ổn, khí tức này có dương tính quá mạnh khiến âm dương trong mình mất cân bằng…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.