Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 697:




“Là thế này, trước đó bộ trưởng Tư Đồ gọi điện cho tôi, nói Hạ Vân Đỉnh sẽ tìm anh gây phiền phức…”
Tô Vũ Tình nói chi tiết lại những gì Tư Đồ Vân Tiêu nói với mình.
Lâm Phong nghe xong thì nheo mắt lại.
Hạ Vân Đỉnh?
Trong thời gian này anh có việc, lười đến thủ đô tìm ông ta tính sổ nên ông ta bắt đầu rục rịch à?
Adv
“Hết cách! Nếu Hạ Vân Điên tới gây phiền phức cho tôi thì tôi đánh chết ông ta.” Lâm Phong lạnh nhạt nói.
Tô Vũ Tình lại lắc đầu đáp:
“Tuy tôi không biết thực lực hiện tại của anh, nhưng qua vài chuyện trước kia thì Hạ Vân Đỉnh sẽ không ngu tới mức tìm anh báo thù. Bộ trưởng lo rằng ông ta sẽ tìm người nhà của anh để uy hiếp, tôi nhớ anh còn có một em gái đang học ở Kim Lăng đúng không?”
“Nếu dám làm vậy, tôi sẽ cho ông ta biết cái gì là muốn sống không được, chết cũng không xong!”
Adv
Lâm Phong cười lạnh.
Anh nghĩ dạo này đúng là mình không liên lạc với em gái, vì thế nên lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Dao.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối!
Giọng nói của Lâm Vân Dao từ đầu kia truyền tới:
“Anh, sao hôm nay anh lại gọi cho em?”
“Không có việc gì, anh nhớ em.”
“Hì hì, em cũng nhớ anh! Trừ em ra, Tiểu Khả cũng vừa nhắc tới anh đó, bây giờ cậu ấy đang ngồi cạnh em xem phim, có muốn chuyển lời gì không?”
“Bỏ đi.” Lâm Phong đảo mắt, hỏi tiếp: “Gần đây em tu luyện thế nào rồi?”
“Em Luyện Khí tầng một rồi, lợi hại không!”
Lâm Vân Dao dương dương đắc ý nói.
Lâm Phong nghe vậy cũng mỉm cười, trong đầu đã hiện ra dáng vẻ kiêu ngạo của em gái lúc này.
Tiểu Dao còn nhỏ rất bất hạnh!
Mười năm vốn là những năm tháng ngây thơ đẹp đẽ nhất nhưng cô ấy lại sống trong đau khổ vô tận…
Cho nên bây giờ anh không mong Tiểu Dao quá mạnh, chỉ mong cô ấy có thể sống vui vẻ là anh đã hài lòng rồi!
“Hôm nay anh gọi điện để nhắc em chú ý một chút, nếu gặp phải chuyện gì thì cho nổ lá bùa lần trước anh đưa cho em, biết chưa?”
Lâm Phong nói.
“Biết rồi, em ở trường thì gặp chuyện gì được chứ!” Lâm Vân Dao ngoan ngoãn trả lời.
Tiếp đó, Lâm Phong và em gái lại hàn huyên một hồi.
Nhưng khi anh chuẩn bị cúp điện thoại thì bên kia đột nhiên truyền tới tiếng em gái và Lý Tiểu Khả hô hoán:
“Các người là ai! Sao lại đến ký túc xá của nữ sinh!”
Sau đó một âm thanh u ám truyền tới:
“Em gái Lâm Phong, Lâm Vân Dao đúng không?”
“Anh là ai?”
“Khặc khặc, không cần biết, đi theo tôi!”

Sau đó là tiếng đánh nhau kịch liệt!
“Rầm rầm!”

“Anh, em không phải đối thủ của họ, bọn họ đoạt bùa của em, anh..”
Giọng nói hoàng hốt của Lâm Vân Dao như nổ tung bên tai Lâm Phong.
Lâm Phong nghe thấy hết, vẻ mặt âm u vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.