Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 698:




Chỉ là giây sau anh đã tỉnh táo lại.
Anh biết, lúc này không thể hoảng loạn.
“Tiểu Dao, em đừng hoảng, nói cho anh biết bọn họ trông thế nào…”
“Em không biết, bọn họ mặc đồ đen như bóng ma, anh…”
Giọng nói dừng lại, tất cả yên tĩnh…
Adv
Lúc này, trong điện thoại lại vang lên giọng nói u ám kia:
“Thật không đúng lúc, không ngờ mày đang gọi điện cho em gái đâu, Lâm Phong?”
“Nghe đây, tao không quan tâm mày là ai, thân phận gì, bây giờ mày thả em gái tao rồi rời đi, tao sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra! Nếu không tao đảm bảo sẽ không tiếc bất cứ giá nào để tìm bọn mày, giết sạch cả lũ, bao gồm cả nhà chúng mày, người có liên quan đến chúng mày, tao sẽ không bỏ qua cho ai!”
Lâm Phong lạnh lùng nói.
Adv
“Tao sợ quá, mau tới giết tao đi, khặc khặc…”
“Tút tút…”
Điện thoại bị dập.
“Có phải có chuyện rồi không?”
Tô Vũ Tình bên cạnh vội hỏi.
Vẻ mặt Lâm Phong bình tĩnh, không trả lời.
“Rắc rắc…”
Anh đứng tại chỗ bóp điện thoại di động thành bột phấn…
Một giây sau, sát khí kinh người từ trong cơ thể anh vọt lên cao, khiến bầu trời bên trên trang viên nhà họ Trần tụ đầy mây đen, sấm chớp rền vang, giống như thiên kiếp sắp đánh xuống!
Điều dị thường này hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ tu giả ở Vân Xuyên.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều hoảng sợ, không hẹn mà cùng nhìn về phía nhà họ Trần.
“Chuyện gì vậy?”
Đám người Trần Sơn ngồi trong phòng khách nói chuyện cũng thấy lạ, lập tức lao tới chỗ Lâm Phong!
Kết quả bọn họ còn chưa tới, đã thấy một ánh sáng vụt qua đỉnh đầu bọn họ, nháy mắt biến mất nơi chân trời.
“Tô Vũ Tình, có chuyện gì vậy? Sao con rể tôi nổi giận kinh khủng thế?”
Trần Sơn đi tới trước mặt Tô Vũ Tình, gằn giọng hỏi.
“Tôi… tôi…”
Gương mặt Tô Vũ Tình trắng bệch, môi run run.
Vừa nãy cô ta đứng bên cạnh Lâm Phong, cảm nhận được uy áp khiến người ta hít thở không thông, đến giờ vẫn khiến cơ thể cô ta ướt đẫm, không có dấu hiệu dừng lại!
Quá kinh khủng!
Cô ta chưa từng thấy người nào kinh khủng như thế…
Thì ra, đây mới là thực lực thật sự của Lâm Phong ư?
Uy áp vừa rồi có lẽ có thể dễ dàng nghiền nát cường giả Võ Hồn đỉnh phong, thậm chí là Võ Thánh!
Nói cách khác, trước kia Lâm Phong giết người như chơi trò chơi mà thôi.
Chỉ cần anh liếc mắt một cái, cũng đủ khiến người kia phải chết rồi!
“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Vừa nãy anh ấy còn bình thường, bây giờ đã thành như vậy?”

Vẻ mặt Trần Y Nặc rất khó coi.
“Hình… hình như em gái anh ấy xảy ra chuyện…”
Tô Vũ Tình run rẩy nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.