Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 706:




Khưng lại một chút, lão già mặc đồ thời Đường vội nói:
“Tổ trưởng Hạ của chúng tôi hiện không có ở đây, nếu cậu tới gặp ngài ấy thì mai hẵng đến!”
“Rầm!”
Lâm Phong tát bay ông ta ra ngoài, lạnh lùng nói:
“Cùng lắm một tiếng, nếu Hạ Vân Đỉnh không đến, hôm nay phòng làm việc của các người cũng chôn cùng ông ta đi!”
Adv
“Đúng là phách lối, coi tổ thủ vệ bọn tôi là cái gì?”
Đúng lúc này, tám cường giả Võ Hồn Cảnh từ góc tối vọt ra!
Tám người này không chỉ là nhân vật quan trọng của tổ thủ vệ, cũng là tồn tại tiếng tăm lẫy lừng trên bảng vinh danh, xếp trong top 100…
Nhìn thấy thế, đám võ giả đều thở dài một hơi…
Adv
Tám cường giả Võ Hồn Cảnh cùng lên, trừ phi Võ Thánh trong truyền thuyết xuất hiện, nếu không làm gì có ai địch lại được?
“Lâm Phong, nghe nói ở Vân Xuyên mày rất kiêu ngạo? Tao đã muốn đi giết mày từ lâu rồi mà tiếc là không có thời gian, hôm nay đã tự mình tới cửa, vậy…”
“Rầm!”
Lâm Phong tát một cái, biến võ giả đang nói chuyện thành thịt vụn, lạnh lùng nói:
“Các người còn năm mươi chín phút! Muốn giữ mạng thì báo cho Hạ Vân Đỉnh nhanh lên!”
Nhìn thấy vậy, bầu không khí yên tĩnh như chết…
Còn hai cường giả Võ Hồn Cảnh còn lại đều tái mặt, không còn vẻ kiêu ngạo như ban đầu…
Người vừa bị đánh chết kia được coi là kẻ có thực lực mạnh nhất trong số bọn họ…
Nhưng Lâm Phong lại giết gã trong nháy mắt, còn chưa kịp phản ứng…
Đúng lúc này, có một thanh niên chậm rãi đi vào sân…
Nhìn thấy thanh niên này, đám võ giả tổ thủ vệ đều vui mừng, lên tiếng nói:
“Là Tần Long!”
“Tần Long xếp thứ tám trên Hạ Bảng, là siêu cấp cường giả Võ Hồn đỉnh phong!”
“Cậu ta là hạc giữa bầy gà, tham gia dự án Người được chọn, thời gian tới có thể là Chân Long Chi Tử, thừa kế vị trí của tổ trưởng Hạ…”
“Nghe đồn cậu ta có thể chiến đấu vượt cấp, đã từng đấu với một Võ Thánh mà không bại…”

Tần Long đi tới, vẻ mặt kiêu căng, đôi con ngươi sâu hút nhìn Lâm Phong, nói:
“Lâm Phong, mày…”
“Bộp!”
Lâm Phong nháy mắt đã tới trước mặt Tần Long, dễ dàng tóm lấy cổ hắn ta, giơ lên.
Vẻ mặt Tần Long thay đổi, lập tức thôi thúc linh khí trong cơ thể muốn tránh đi nhưng dù giãy dụa thế nào cũng vô dụng…
Điều này khiến trái tim hắn ta sắp nứt ra!
Sao lại thế được?
Với thực lực của hắn ta, sao lại không có sức phản kháng Lâm Phong chứ!
“Vừa định nói gì?”
Tần Long nhìn vẻ mặt thản nhiên của Lâm Phong, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, nói:
“Anh có thể vào uống chút trà không, tôi sẽ đi báo cho tổ trưởng…”
“Rầm!”
Lâm Phong ném Tần Long xuống đất, lạnh lùng nói:
“Còn năm mươi tám phút, các người đừng nghĩ tôi đang nói đùa, Hạ Vân Đỉnh không đến, các người đều chết hết!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.