Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 711:




Tần Điên cười lạnh một tiếng.
Từ một góc độ kỳ dị, cơ thể gầy gò của ông ta lại có thể né được bàn tay to lớn của Lâm Phong….
Sau đó, ông ta lại di chuyển thân thể, giống như di chuyển tức thời tới trước mặt Lâm Phong, một quyền đấm mạnh vào mặt của Lâm Phong!
Sắc mặt Lâm Phong không thay đổi, vươn bàn tay phải tóm lấy cổ của Tần Điên, dùng một lực nhẹ!
“Ầm!”
Adv
Trong nháy mắt, nắm đấm của Tần Điên bị nghiền nát thành một đám bọt máu….
Cùng lúc đó Tần Điên cũng cảm nhận được một cơn đau kịch liệt truyền đến, cơn đau này khiến ông ta ớn lạnh sống lưng, liên tục lùi về sau mấy chục bước, mới có thể ổn định được thân thể!
Tần Điên vừa hoảng sợ cầm máu, vừa ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, nhưng phát hiện thân ảnh của Lâm Phong đã biến mất ngay tại chỗ.
Một khắc sau, Lâm Phong đã tới trước mặt ông ta, bóp lấy cổ của ông ta và nâng lên nói:
Adv
“Ông với gà có gì khác biệt sao?”
“Cậu…”
Tần Điên vẻ mặt kinh hãi!
Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới với thực lực của bản thân, trước mặt Lâm Phong lại chẳng đáng là gì!
“Hạ Vân Đỉnh, tôi biết ông đã tới rồi, ra đây đi, ông dám bắt cóc em gái tôi, tại sao không dám bước ra đây?”
Lâm Phong nhìn xung quanh, thản nhiên nói.
Võ giả của các thế lực lớn ở hiện trường nghe xong thì sắc mặt hơi thay đổi. Thì ra là vì Hạ Vân Đỉnh bắt cóc em gái của Lâm Phong, cho nên Lâm Phong mới giết tới tận cửa để báo thù!
Nhưng sao nhân vật đứng sừng sững trên mây ở nước Đại Hạ như Hạ Vân Đỉnh lại đi bắt cóc em gái Lâm Phong làm gì?
Chính vào lúc này, một giọng nói hùng hổ truyền khắp căn phòng:
“Lâm Phong, cậu đừng nói bậy!
Hạ mỗ đây là thân phận như thế nào? Sao lại có thể bắt cóc em gái cậu được? Ngược lại hôm nay cậu thiếu suy nghĩ như vậy, tấn công tổ thủ vệ, một cơ quan quan trọng của quốc gia!”
“Cậu có biết rằng ý nghĩa của tổ thủ vệ đối với nước Đại Hạ là gì không? Là lá chắn bảo vệ mạnh nhất của nước Đại Hạ, bảo vệ biến giới quốc gia, bảo vệ hàng tỉ người dân!”
…..
Mọi người nhìn theo giọng nói, lại phát hiện thấy Hạ Vân Đỉnh một mình chậm rãi bước tới.
Ông ta mặc một chiếc mãng bào màu nâu, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, không tức giận thị uy, có lẽ là vì ông ta nhiều năm giữ chức vụ cao, cho nên cả người ông ta trông có vẻ rất cẩn trọng, khiến cho người khác cảm thấy có một áp lực vô hình!
Cứ như thể người đang đi tới không phải là một người mà là một vị thần! Một vị thần đang bước đi trong nhân gian!
“Cuối cùng ông cũng chịu xuất hiện rồi!”
Lâm Phong nhìn Hạ Vân Đỉnh một lượt từ trên xuống, lạnh lùng nói.
Không hổ là Chân Long Chi Tử đời trước!
Hạ Vân Đỉnh cho anh một cảm giác mạnh hơn rất nhiều so với mấy Võ Thánh đã gặp trước đó….
Có điều anh không rành võ đạo, cho nên trước khi ra tay, tạm thời vẫn chưa thể nhìn ra được thực lực thực sự của Hạ Vân Đỉnh!
“Tôi thân là tổ trưởng của tổ thủ vệ, đương nhiên phải xuất hiện rồi!”
“Bất cứ hành vi phản quốc nào, tôi đều không cho phép nó xuất hiện dưới tầm mắt của mình!”
Hạ Vân Đỉnh nhìn Lâm Phong, nói từng câu từng chữ.
Ông ta rất thận trọng!!
Cho dù ông ta tự cảm thấy mình có thể dễ dàng giết chết Lâm Phong, nhưng để cho chắc ăn thì vẫn nên bước tới chụp cho Lâm Phong một cái mũ lớn, khiến Lâm Phong đứng ở phía đối lập với tất cả mọi người!
Quả nhiên, theo lời Hạ Vân Đỉnh vừa nói xong, đa số võ giả trong phòng đều vẻ mặt băng lạnh, ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn về phía Lâm Phong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.