Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 721:




Lâm Phong lại có nhiều sư huynh thế kia...
Xem ra từng người một, người sau lợi hại và dữ dằn hơn hẳn người trước nhiều….
Lúc này đây.
Ngay cả Hoàng lão, Phong Trần Hải, Ảnh Hồng Tuyết cũng có chút hoài nghi về cuộc đời của mình.
Bọn họ cứ tin rằng ba Chân Long Chi Tử liên thủ là có thể dễ dàng hạ gục Lâm Phong, nhưng không ngờ Lâm Phong lại có nhiều sư huynh đến thế...
Adv
"Tiểu Bá, dù sao Hạ Vân Đỉnh cũng là một nhân vật tai to mặt lớn, sao chú có thể đối xử với ông ta như vậy?"
Lúc này, Lý Nguyên Hạo chuyển tầm mắt sang Võ Bá, vẻ mặt trách móc nói.
Võ Bá dường như có chút kính sợ tam sư huynh, cười ngây ngô nói:
"Vậy anh nói em phải làm sao?"
Adv
Lý Nguyên Hạo suy nghĩ một lát, cười nói.
"Không cần tra tấn nữa, chú chỉ cần giữ nguyên xác ông ta cho anh là được..."
Hạ Vân Đỉnh nghe vậy, trong lòng hoảng sợ.
Ông ta mới gặp Lý Nguyên Hạo lần đầu, thấy anh vẻ ngoài hiền lành như vậy, còn tưởng đối phương dễ nói chuyện, không ngờ Lý Nguyên Hạo lại là một tên âm hiểm, vừa tới đã muốn giết ông ta!
Mấy tên sư huynh của Lâm Phong, quả thực ai nấy đều tàn nhẫn!
Hạ Vân Đỉnh chuyển ánh mắt về phía Hoàng lão, cầu cứu:
"Chú cứu con! Con chưa thể chết! Con còn muốn sống để cống hiến cho quốc gia!"
Hoàng lão nghe vậy, sắc mặt âm trầm bất định!
Tình hình hiện tại có vẻ hơi ngoài tầm kiểm soát của lão ta rồi.
Nếu ngay từ đầu biết Lâm Phong lại có nhiều sư huynh lợi hại như vậy thì lão ta tuyệt đối sẽ không cứng rắn, mà sẽ lựa chọn hòa giải với Lâm Phong…
Nhưng bây giờ nói những điều này có tác dụng gì nữa đâu!
Dù thế nào thì Hạ Vân Đỉnh cũng không được chết!
Hạ Vân Đỉnh là công thần của quốc gia, nếu chỉ vì thực lực mạnh mà có thể giết công thần, thì chẳng phải nước Đại Hạ của họ sẽ trở thành trò cười sao?
"Chuyện hôm nay cứ bỏ qua hết đi, thế nào?"
Hoàng lão đột nhiên nói.
Rất nhiều võ giả có mặt tại đây nghe vậy đều lộ vẻ mặt phức tạp.
Bọn họ biết Hoàng lão đang nhún nhường rồi.
Điều này cũng bình thường thôi!
Đối mặt với mấy vị sư huynh đệ mạnh mẽ như vậy, nếu muốn cứng rắn thì cái giá phải trả sẽ quá lớn!
"Sư đệ, cậu thấy sao?"
Lý Nguyên Hạo, Võ Bá, Phùng Mục Trần ba người lần lượt chuyển ánh mắt về phía Lâm Phong, lên tiếng hỏi.
"Hạ Vân Đỉnh, em gái tôi ở đâu?"
Lâm Phong lên tiếng hỏi.
"Em gái gì chứ! Tôi thật sự không bắt cóc em gái cậu!"
Hạ Vân Đỉnh đương nhiên không thể thừa nhận!
"Xoẹt~"
Lâm Phong chỉ một ngón tay, cũng chặt đứt một cánh tay khác của Hạ Vân Đỉnh, thản nhiên nói:
"Tôi cho ông cơ hội cuối cùng, em gái tôi ở đâu? Bằng không tôi sẽ cưỡng chế lục soát hồn phách của ông đấy!"
Hạ Vân Đỉnh nhịn đau, trong lòng cuồn cuộn sóng dữ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.