Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 800:




Lâm Phong phun ra một ngụm linh khí, biến Trương Vệ thành một làn sương máu.
Sau đó anh nhìn bốn phía, lạnh nhạt nói:
“Còn ai muốn ý kiến?”
Mọi người nghe xong nuốt một ngụm nước bọt, câm như hến, không dám thở mạnh.
Quá mạnh!
Quả thực không phải là người!
Adv
Một hơi thở thôi đủ để giết đại trưởng lão Võ Thánh đỉnh phong rồi!
“Chuyện này là sao?”
Lâm Phong đi tới trước mặt ba người Trương Lỵ, lên tiếng hỏi.
Trương Lỵ ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, không biết vì sao hai mắt lại đỏ hoe, bật khóc.
Cô ta thích người đàn ông này vô cùng!
Adv
Nhưng anh quá mạnh, mạnh đến mức khiến cô ta khó mà đuổi kịp…
Từ ngày ở trên đảo, cô ta chủ động hiến thân nhưng bị Lâm Phong từ chối, cô ta đã biết mình và Lâm Phong không thể!
Trương Đống đương nhiên không biết suy nghĩ của con gái, kích động vội vàng nói lại chuyện đã phát sinh.
Lâm Phong nghe xong, bình tĩnh đưa mắt nhìn Chu Thanh.
Chu Thanh bị nhìn nổi cả da gà, không hề do dự mà quỳ xuống đất, dập đầu, run rẩy nói:
“Cậu Lâm, cậu nghe tôi…”
Ầm!
Chu Thanh biến thành đống thịt vụn!
Nhìn thấy vậy, đám người nhà họ Chu đều sụp đổ, không còn suy nghĩ chống cự nữa!
Lâm Phong khác nào một đòn trởi giáng với bọn họ!
“Chạy!”
Không biết ai gào to một tiếng, đám võ giả nhà họ Chu đều chạy ra ngoài.
Nhưng không được vài bước bọn họ đã khựng lại, sau đó cơ thể bị cắt rời, biến thành vô số mảnh vụn…
Nhìn thấy vậy, đám người nhà họ Trương đều đờ ra.
Kiếm khí!
Là kiếm khí vừa giết đám người nhà họ Chu!
Thì ra Lâm Phong còn là một kiếm tu.
Nhưng tới bây giờ còn chưa thấy anh sử dụng kiếm thuật bao giờ.
Người đàn ông này mạnh tới mức nào?
“Mọi người nghỉ ngơi chút đi, tôi đi một lát rồi quay lại.”
Lâm Phong nói với Trương Đống một câu, sau đó biến mất tại chỗ.

Lâm Phong đi rồi, Trương Đống lập tức bảo mọi người thu dọn hiện trường.
Tuy rằng ban nãy mọi người không có ai hỗ trợ, nhưng đều là người nhà họ Trương, ông ấy cũng không tiện nói gì.
Lát sau, khung cảnh đẫm máu đã được dọn dẹp chỉnh tề.
Ba người Trương Đống đang uống thuốc, chữa vết thương, sau đó khoanh chân đả tọa.
Đúng lúc này Lâm Phong quay về.
“Cậu Lâm, cậu vừa đi…”
“Tiêu diệt nhà họ Chu, sau này đỡ phiền phức…”
Lâm Phong cắt ngang lời Trương Đống.
Trương Đống nghe xong ngẩn ra, trong mắt xẹt qua chút phức tạp.
Coi như ông ấy và nhà họ Chu cũng đã đấu đá với nhau nửa đời người rồi.
Mà bây giờ nhà họ Chu bị diệt, tất cả chỉ vì đắc tội Lâm Phong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.