Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 820:




Hôm qua.
Sau khi ăn Thối Thể Đan mà Lâm Phong đưa, mỗi người ít nhiều gì cũng đột phá được một hoặc hai cảnh giới nhỏ!
Đang vô cùng phấn khích, thì phát hiện Lý Tiểu Khả đã biến mất!
Điều này khiến mấy người thấy lạnh cả sống lưng,.
Bảo vệ tốt Lý Tiểu Khả,
Là nhiệm vụ mà Lâm Phong đặc biệt giao cho họ!
Adv
Kết quả là bây giờ.
Họ đã làm hỏng chuyện!
Với tính cách của cậu Lâm, họ không xác định được liệu mình có bị nổ tung thành một đám sương máu hay không!
"Cậu…cậu Lâm!"
Adv
Thấy Lâm Phong đến.
Mấy người vội vàng lau mồ hôi trên trán, lên tiếng gọi.
Lâm Phong trước tiên dùng thần thức quét một vòng xung quanh, thấy không có gì bất thường, mới trầm giọng nói:
"Thư tuyệt mệnh đâu?"
"Ở... ở đây!"
Vân Trung Thiên vội vàng lấy ra bức thư tuyệt mệnh mà Lý Tiểu Khả để lại!
Lâm Phong nhận lấy lá thư xem.
Anh từng thấy chữ viết của Lý Tiểu Khả, nên chữ viết không có vấn đề gì...
Còn nội dung của bức thư,
Phần lớn là bày tỏ sự không nỡ và buồn bã...
Ngoài ra.
Lý Tiểu Khả cũng tỏ tình với anh ở cuối thư.
Nói rằng ngay cả khi đến một thế giới khác, cũng tuyệt đối sẽ không quên anh!
"Thế giới khác rốt cuộc là có ý gì?"
Lâm Phong cau mày.
Tiểu Khả và Tiểu Dao giống nhau, tính tình rất đơn thuần,
Lúc này đột nhiên nói phải đến một thế giới khác, chắc chắn là bị ai đó dụ dỗ, nếu bị lừa thì phải làm sao?
Nghĩ đến đây!
Lâm Phong đột nhiên đấm mạnh vào cánh cửa, đập nát tan tành cánh cửa!
Hối hận!
Hối hận vô cùng!
Trước đây Tiểu Khả nói những lời kỳ lạ như vậy, sao anh lại không để tâm, hỏi cho kỹ?
Em gái bị sư phụ đưa đi!
Tiểu Khả cũng đột nhiên biến mất!
Chỉ trong thời gian ngắn, anh đã mất đi hai người thân!
"Mấy người ăn phân để lớn lên à? Ngay cả một người cũng không trông coi được sao?"
Lâm Phong đột nhiên lạnh lùng nhìn Vân Trung Thiên và những người khác!
Vài người lập tức thấy tê cả da đầu, lòng lạnh đi một nửa!
"Cậu Lâm, chuyện của Tiểu Khả tôi cũng không biết nữa!"
"Tối qua mấy người chúng tôi rõ ràng túc trực ở bệnh viện, tôi đã kiểm tra camera giám sát của bệnh viện, rõ ràng cả đêm Tiểu Khả không ra ngoài..."
Vân Trung Thiên thực sự không biết phải nói sao!
Thật sự là xui xẻo tám đời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.