Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 834:




Lục Gia Lâm là một Tông Sư hậu kỳ, vậy mà không phải đối thủ của thanh niên này!
Trương Thiến thì cứng lại, xoa xoa mồ hôi trên trán.
Đôi mắt xinh đẹp của cô ta nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, luôn cảm thấy người này có vẻ quen thuộc. Dù sao… trước đó Lâm Phong đến thủ đô đại khai sát giới, đương nhiên cũng sẽ có ảnh chụp lại…
“Chẳng lẽ là anh ta!”
Cơ thể Trương Thiến run lên, lập tức lấy điện thoại ra mở lên xem ảnh chụp.
Adv
Trong tấm ảnh chính là Lâm Phong! Biết được thân phận của anh rồi, Trương Thiến lập tức lùi về sau mấy bước.
Cô ta rất thông minh, biết trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết nên tuyệt đối không dính vào lúc này!
Nếu như nhà họ Lục có bản lĩnh giải quyết Lâm Phong thì cô ta cứ hầu hạ Lục Gia Lâm là được, không thiệt! Còn nếu Lâm Phong giải quyết nhà họ Lục thì cô ta cũng có thể nói mình bị Lục Gia Lâm ép buộc, gây dựng mối quan hệ với Lâm Phong!
Một thanh niên ba mươi tuổi, khí huyết phương cương chắc chắn sẽ không từ chối cô ta.
Adv
Cô ta chỉ cần khoe ra một chút là đối phương phải chịu thua!
Nghĩ tới đây, Trương Thiến mỉm cười.
Đây là lợi thế của một phụ nữ xinh đẹp!
Có thể công có thể thủ, tất cả nằm trong lòng bàn tay.
Lúc này, Lục Gia Lâm bò dậy, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giật mình hỏi:
“Rốt cuộc mày là ai?”
“Tao là ai không quan trọng, quan trọng là mày mau gọi điện cho Thất Tinh Môn đi để họ cứu mày!”
“Trong vòng nửa tiếng nữa không có ai thì tao sẽ tống mày xuống dưới cho gặp mặt đám Bao Nhất Hàn luôn! Sau đó tao sẽ tự tìm đến Thất Tinh Môn, không để cơ hội hối hận nào cho bọn chúng nữa!”
Lâm Phong bình tĩnh nói.
Giết Lục Gia Lâm thì đơn giản nhưng Thất Tinh Môn đứng sau anh ta mới là phiền toái lớn, nên anh sẽ giải quyết hết!
Coi như là kết thúc nhân quả của Kim Lăng!
Hiện giờ em gái đã được sư phụ đưa đi, Tiểu Khả thì đến thế giới khác, cho nên anh đã chẳng còn mối lo nào ở Kim Lăng nữa, hoặc chẳng bao giờ tới đây nữa…
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng truyền tới:
“Đúng là phách lối, ngay cả Thất Tinh Môn của tôi mà cũng không để vào mắt!”
Mọi người đưa mắt nhìn qua.
Có một đám người đi tới, cầm đầu là một lão già mặc áo xanh, khí tức hùng hậu, bước chân vững vàng, có vẻ sâu không lường được.
“Đại trưởng lão!”
Lục Gia Lâm nhìn thấy ông ta, vẻ mặt thay đổi!
Thực ra trước khi tới đây, anh ta đã cố tình gửi chút thông tin cho bên Thất Tinh Môn.
Thứ nhất là Thất Tinh Môn tương đối gần Kim Lăng, thứ hai là muốn mượn cơ hội lấy lòng Thất Tinh Môn, để bọn họ tới Kim Lăng chơi một chút, bồi dưỡng tình cảm hai bên.
Nhưng anh ta chỉ liên lạc với một trưởng lão ngoại môn của Thất Tinh Môn mà thôi!
Nhưng hoàn toàn không ngờ đại trưởng lão của Thất Tinh Môn cũng tới!
“Gia Lâm, đại trưởng lão vẫn luôn ở Võ Hồn đỉnh phong mà không đột phá nên muốn xuống núi đi chơi một lần, thả lỏng tâm trạng!”
Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng sau đại trưởng lão nói.
Điều này khiến đám Trương Thiến, Diệp Phàm cực kì khiếp sợ!
Lục Gia Lâm kích động suýt ngất!
Võ Hồn đỉnh phong?

Đại trưởng lão đã là Võ Hồn đỉnh phong ư?
Lúc này, Lâm Phong nhìn đại trưởng lão, nói:
“Ông là đại trưởng lão của Thất Tinh Môn đúng không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.