Mọi người ngây ra, chết rồi ư?
Nguyễn Hồng Minh vừa nãy còn khí thế, nói chuyện kiêu ngạo, dường như nắm cả thiên hạ trong lòng bàn tay lại chết như thế?
Mà từ khi Lâm Phong và Tiểu Luyến Luyến xuất hiện, đến lúc Nguyễn Hồng Minh chết cũng chỉ có hơn mười giây!
Có phải hơi nhanh không?
“Là cậu ta…”
Sau mấy giây khiếp sợ ngắn ngủi, Vệ Tử Húc nhận ra Lâm Phong!
Adv
Trên thực tế, những người ở Vân Xuyên có ai không biết Khẩu Kỹ Vương tiếng tăm lừng lẫy, Lâm đại ma vương đâu?
Vệ Tử Húc kích động đỏ cả mặt!
Quả nhiên là ánh sáng cuối đường hầm!
Thật sự không ngờ lúc tuyệt vọng nhất, Lâm đại ma vương lại xuất hiện!
Adv
Khác với ông ấy, Vệ Cẩm Luân lại hơi bất an!
Chết tiệt, tên độc ác này sao lại xuất hiện ở đây?
Đúng lúc này, mấy võ giả còn lại của nước Thạch đều vọt lên, bao vây Lâm Phong và Tiểu Luyến Luyến!
Bà lão tóc bạc đi cùng vẫn luôn nhắm mắt lại cũng chậm rãi mở mắt ra, để lộ đôi mắt trắng dã.
Không có con ngươi, không có tiêu cự, giống như đôi mắt của địa ngục, kinh khủng cực kì!
“Ba, ba xem ánh mắt của bà ta…”
Tiểu Luyến Luyến kêu lên một tiếng.
Lâm Phong nhìn qua bà già âm u kia, chuẩn bị an ủi tâm hồn non nớt của con gái mình.
Trẻ con mà, sợ mấy thứ kinh khủng cũng bình thường!
Nhưng lúc này Tiểu Luyến Luyến lại nói tiếp:
“Ba xem đôi mắt của bà ta có giống hai viên kẹo mềm màu trắng không…”
…
Lâm Phong im lặng.
Cũng được, con gái của mình hơi bất thường cũng là chuyện bình thường!
“Cậu là Lâm Phong?”
Bà lão đột nhiên hỏi.
Nhìn từ bề ngoài, bà ta là một người mù, nhưng Lâm Phong cảm nhận rất rõ có một ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm.
“Bà biết tôi à?”
Lâm Phong kinh ngạc hỏi.
“Lần này tới Đại Hạ, ngoại trừ trợ giúp Nguyễn Hồng Minh thì còn một mục đích khác là giết cậu! Không ngờ cậu đã tự mình dâng tới cửa…”
Bà lão tóc bạc từ từ nói.
“Hả? Vì sao?”
Lâm Phong hơi hứng thú!
Anh dùng thần thức lướt qua bà lão.
Bà lão này không phải võ giả, nhưng trong cơ thể có năng lượng kì lạ, thứ đó cũng không phải nội lực, không phải linh khí, hư vô mờ mịt, rất kì quặc!
“Có nhớ trước kia cậu đắc tội với ai không?”
“Nhiều lắm, mà trên cơ bản cũng chết sạch rồi.”
“Vậy ư? Còn nhóm Bát Kỳ thì sao?”
Giọng nói của bà lão âm u.
Nghe tới đây, Lâm Phong nheo mắt lại.