Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 873:




Mỗi một bí cảnh ảo ảnh do một ninja nắm giữ!
Mà bên trong bí cảnh ảo ảnh, ninja bọn họ tương đương với Thần Sáng Thế, có thể dễ dàng tạo ra tất cả ảo giác.
Những ảo giác này và hiện thực không khác gì nhau!
Cho dù là cường giả bên trên Võ Thần cũng khó mà phát hiện ra được!
Adv
Đám thuộc hạ của bọn họ cũng không phải bất tử, là vì từ đầu đến cuối chúng đều không chết…
Những người giống hệt nhau mà Khương Thái Hằng giết chỉ là ảo ảnh mà thôi!
Cho nên, Lâm Phong làm thế nào mà xông vào được bí cảnh khi không có sự cho phép của lão ta?
Adv
“Tôi hỏi ông, nghe không hiểu à?”
Lâm Phong hờ hững hỏi, chợt vươn tay ra túm lấy Horaya Komatsu về tay, lão ta thử giãy dụa nhưng không được!
Nhìn thấy vậy, đám người Khương Thái Hằng và Khương Minh đều nhăn mặt, trong lòng dậy sóng.
Bọn họ đã nghe Khương Ngôn Khê kể về Lâm Phong, cũng biết vài chuyện liên quan đến anh!
Nhưng dù thế nào thì họ cũng không ngờ rằng thực lực của Lâm Phong đã tới mức này, có thể thoải mái nhào nặn một ninja!
“Lâm Phong ơi Lâm Phong, cậu đã can đảm xông tới đây thì đây chính là mồ chôn của cậu!”
Komatsu không giãy dụa nữa, để mặc Lâm Phong túm lấy cổ mình, không hề có vẻ sợ hãi chút nào!
Bởi vì lão ta biết, ở trong bí cảnh ảo ảnh, mình sẽ không chết.
Dù Lâm Phong giết lão ta trong nháy mắt cũng không được!
Trừ phi Lâm Phong có thể phá hỏng bí cảnh ảo ảnh, nhưng điều này không thể xảy ra!
Bốn Thần Huyễn Sư nổi tiếng hợp lại, sử dụng hết thời gian một tháng mới bày ra được trận pháp ảo ảnh này, ở thời đại hiện nay, thứ này gần như không thể phá vỡ được!
Rắc rắc!
Lâm Phong bẻ gãy luôn cổ của Komatsu.
Nhưng một giây sau lão ta lại sống lại.
Lão ta xuất hiện trước mặt Lâm Phong một khoảng không xa, nở nụ cười nhạt nhìn Lâm Phong, nói:
“Cậu có mạnh hơn nữa thì sao? Ở nơi này, cậu vĩnh viễn không giết chết được tôi!”
Lúc này, đám người Khương Thái Hằng đi tới bên cạnh Lâm Phong, vẻ mặt nghiêm trọng nói:
“Lâm Phong, không biết đám người nước Oa này dùng tà thuật gì, bản thân bất tử, giết thế nào cũng không chết.”
Lâm Phong thản nhiên nói:
“Ngoại trừ sư phụ ra, trên thế giới này không có người nào mà Lâm Phong tôi không giết được!”
Sau đó Lâm Phong đưa tay phải ra, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện trường kiếm lấp lánh dài ba thước!
Anh cẩm kiếm bổn mạng, nhẹ nhàng bổ một phát lên trời.
“Cạch!”
Một kiếm xé màn trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.