Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 904: Sau một hồi giao chiến




"Âm!"
"Bùm!"
Sau một hồi giao chiến ngắn ngủi.
Đại sảnh nơi mọi người đang đứng đã trở thành một đống đổ nát.
Cả đám người đứng từ xa, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào chiến trường, không ai dám phát ra tiếng động nào.
Và ngay lúc đó. "Am! Lại một cú va chạm mạnh mẽ!
Vô Cực Kiếm Thánh và Vu Cửu Tiêu mượn lực tách ra, cách nhau vài chục mét, lạnh lùng nhìn nhau.
"Hai ta ngang tài ngang sức, việc gì phải liều mạng? Bây giờ ông nể mặt tôi, rời đi được không?”
Vô Cực Kiếm Thánh nói. "Rời đi?"
"Lý Vô Cực, chỉ dựa vào một mình ông mà muốn ngăn cản các cao thủ tỉnh nhuệ của Liên minh Nam Lĩnh sao, còn lâu!"
Vu Cửu Tiêu lạnh lùng đáp lại. Ông ta đã nổi giận, hôm nay ông ta nhất định phải tiêu diệt nhà họ Trần!
"Tôi chặn Vô Cực Kiếm Thánh, mấy người cứ ra tay giết sạch đi, không chừa lại ai hết!"
"Vâng!"
Nhiều cường giả của Liên minh Nam Lĩnh đồng thanh hô lớn, mặt lộ vẻ hung ác.
'Thấy cảnh này.
Vô Cực Kiếm Thánh cau mày.
Mấy người nhà họ Trần đều cảm thấy lạnh sống lưng!
Thực lực của nhóm cường giả Liên minh Nam Lĩnh vượt xa họ, muốn diệt bọn họ chỉ cần nhấc tay là đủ, một khi xông lên, chỉ cần chớp mắt là sẽ giết sạch hết người nhà họ TRần.
Ngay lúc đó.
Trần Y Nặc dắt tay Tiểu Luyến chậm rãi bước vào trang viên.
Hai ngày nay, Tiểu Luyến luôn ngủ rất say, mãi đến hôm nay mới có chút tỉnh thần, vì vậy Trần Y Nặc đã đưa con gái ra ngoài, mang Tiểu Luyến Luyến đi ăn, đi chơi cả ngày!
Hai mẹ con đi với nhau rất vui vẻ, trên mặt tràn đầy niềm vui hạnh phúc.
Không ngờ khi quay về, lại nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc này...
"Đây."
Trần Y Nặc vừa định lên tiếng, đã bị Trần Bắc Huyền lạnh lùng ngắt lời:
"Hai người là ai? Đến nhà họ Trần chúng tôi làm gì? Nơi này không phải nơi các người nên đến, mau cút đi!"
Tình hình bây giờ đang rất tệ. €ó thể cứu được hai người cũng phải cứu!
Hơn nữa Trần Y Nặc là người thường, Tiểu Luyến Luyến là một cô bé, ở lại đây cũng không có tác dụng gì!
"Đúng vậy, nơi này không phải là nơi người thường nên đến!"
"Mau đi đi!"
Những người khác trong nhà họ Trần cũng tỉnh táo lại, đồng thanh quát lớn. Thấy cảnh này.
Đám người trong Liên minh Nam Lĩnh đều nheo mắt lại.
€ó thể tu luyện đến cảnh giới cao thâm như bọn họ, có ai là kẻ ngốc?
Bọn họ đương nhiên đã nhận ra có điều không ổn!
"Đã đến rồi thì đừng đi nữa!!"
Một cường giả Võ Hồn Cảnh đỉnh phong của Liên minh Nam Lĩnh cười lạnh một tiếng, lao ra ngoài, vươn tay muốn chụp lấy cổ Trần Y Nặc.
Sắc mặt Trần Y Nặc tái nhợt, muốn quay người bỏ chạy, nhưng lại phát hiện lúc này hai chân như bị đóng đinh tại chỗ, không thể nhúc nhích!
Một người bình thường đối mặt với cường giả Võ Hồn Cảnh đỉnh phong, làm sao có thể chống cự!
"Không được làm hại mẹ tôi!" Vào thời khắc mấu chốt.
Tiểu Luyến chắn trước mặt Trần Y Nặc, nắm đấm nhỏ màu hồng giơ lên, rất †ức giận vung ra Vương Bát Quyền!
Ngay lúc mọi người đều cho rằng Tiểu Luyến Luyến sẽ chết thảm ngay tại
chỗ!
Khoảnh khắc tiếp theo.
"Âm!"
Cường giả Võ Hồn đỉnh phong xông tới, bị nắm đấm vung vẩy lung tung của Tiểu Luyến Luyến đánh bay ra ngoài, cả người đập mạnh xuống đất, thân thể nổ tung, thành một đống bùn nhão!
"Đây..."
Thấy cảnh này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.