Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 912: Tôi muốn bàn bạc với cậu




“Càng về sau, năng lượng cần thiết để tôi luyện cơ thể càng nhiều, cũng đau
đớn hơn nữa...
“Lần này mình đã dùng hết sức để tôi luyện cơ thể đến lần thứ sau, suýt tí không chịu nổi, hộc máu mà chết! Sau này, lần thứ bảy, thứ tám, thậm chí là lần thứ chín, mình cũng không biết nó sẽ kinh khủng thế nào nữa, có khi là chín phần chết, chỉ có một khả năng sống!”
“Ngoài ra, mình vẫn phải nhanh chóng tìm cho được Sâm Tụ Hồn, luyện chế 'Thần Hồn Đan, song tu hồn thể, để linh hồn và cơ thể cùng nhau tiến bộ mới được!”
“Như vậy, một ngày nào đó, khi hồn thể của mình đạt đến viên mấn, đối mặt với kiếp nạn thành tiên, mình mới có thể nắm chắc phần thắng!”
Nghĩ đến đây. Lâm Phong cúi đầu nhìn Trân Y Nặc đang nằm bên cạnh. Đêm qua cô ấy đã quá vất vải!
Trần Y Nặc sau khi cố gắng giúp anh được một lát thì năm sấp trên giường ngủ thiếp đi, trên mặt vẫn còn một chút ửng hồng...
“Em cứ nghỉ ngơi cho khỏe, anh nhất định sẽ tìm cách để em cũng có thể tu luyện!”
Lâm Phong sao có thể không biết tâm sự của vợ mình chứ!
Anh lấy chăn mỏng đắp cho Trần Y Nặc, sau đó mới mặc quần áo ra khỏi phòng.
Không ngờ vừa mở cửa phòng, Lâm Phong đã nhìn thấy vẻ mặt đau đớn và ghen tị của Trần Bắc Huyền đang nhìn mình chăm chăm...
“Ông có sở thích nghe trộm chuyện vợ chồng người khác à?” Lâm Phong cau mày.
“Nói bậy, tôi mới đến thôi! Tối qua hai người làm gì, tôi không nghe thấy gì hết!”
“ồ... Vậy ông tìm con có gì không?”
“Tôi muốn bàn bạc với cậu về chuyện của Vu tộc, chúng ta có nên...”
“Ông không cần bận tâm đâu, chuyện của Vu tộc cứ để con lo đi, nếu họ biết điều thì con cũng không tàn sát bừa bãi, để cho họ một con đường sống, nếu không biết điều thì cũng không thể trách con độc ác.*
Lâm Phong ngắt lời Trần Bắc Huyền, thản nhiên nói.
“Vu tộc rất mạnh, không đơn giản như cậu nghĩ đâu!”
Trần Bắc Huyền thở dài.
“Con chỉ sợ cái đám đó không đủ mạnh...”
Lâm Phong tặc lưỡi.
Trần Bắc Huyền nghe vậy thì sửng sốt một chút.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Vẻ mặt ông ấy phức tạp nhìn Lâm Phong, người đàn ông này đã nhiều lần làm ra những chuyện mà không ai ngờ được, sáng tạo nên vô số kỳ tích!
Sau một hồi do dự, ông ấy hỏi: “Sao cậu lại mạnh như vậy?” “Ông hỏi mạnh là ở mặt nào?” “Thì... đấy, cậu hiểu mà!”
“Bẩm sinh con đã vậy, ông đừng ghen tị
Nói xong câu đó, Lâm Phong lặng lẽ rời đi.
Trần Bắc Huyền tiễn anh đi, trên mặt đầy vẻ cảm thán. Đúng là một người đàn ông xuất sắc toàn diện!
Ngay lúc này.
Vô Cực Kiếm Thánh bước ra từ góc tối.
Vừa rồi ông ta đã nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, trên mặt đầy vẻ chán ghét!
Ông ta thực sự không hiểu nổi. Làm sao một người có thể kiêu ngạo và tự tin mù quáng như vậy? So với Tam sư huynh Lý Nguyên Hạo của anh.
Thì Lâm Phong cho ông ta cảm giác như một kẻ không biết lượng sức mình...
“Sư thúc!” Trần Bắc Huyền nhìn thấy Vô Cực Kiếm Thánh, lập tức cung kính chào hỏi.
“Bắc Huyền, những người tu kiếm đạo như hai ta, phải chính trực, không được giống như Lâm Phong!”
“Người ta thường nói gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nếu muốn tiến bộ, tốt nhất là tránh xa cái tên đó đi!”
Vô Cực Kiếm Thánh nói.
“Sư thúc hiểu lầm Lâm Phong rồi, tính cách của cậu ấy vốn như vậy, hơn nữa cậu ấy cũng là một kiếm tu!”
Trần Bắc Huyền giải thích. “Ông còn dám bênh vực thăng đó!” “Xem ra ông cũng bị nó ảnh hưởng, đi sai đường rồi!”
Vô Cực Kiếm Thánh nhìn Trần Bắc Huyền, không nói thêm gì nữa, trực tiếp quay người rời đi.
Theo tính toán của ông ta. Muộn nhất là chiều nay, các cường giả của Vu tộc sẽ quay lại.
Đến lúc đó, Trần Bắc Huyền sẽ hiểu được ai mới là người mà ông ấy nên thân cận, ai mới là người có thể bảo vệ cho nhà họ Trần!
Chỉ có Vô Cực Kiếm Thánh ông ta mà thôi!
Thực ra lúc Vô Cực Kiếm Thánh đứng nghe lén, thần thức của Lâm Phong đã sớm phát hiện ra ông ta!
Nhưng anh chả thèm bận tâm.
Cũng không muốn giao lưu hay trò chuyện gì với Vô Cực Kiếm Thánh.
Cả hai nhìn là biết không hợp nhau.
Nếu cố gắng giao tiếp, thấy Vô Cực Kiếm Thánh cứ tự cho mình là đúng, ỷ mình già hơn mà cứ hất mặt, Lâm Phong sẽ nhịn không được mà đánh chết ông †a mất...
Còn bây giờ.
Anh đang đi về phía Dược Vương cốc ở Thập Vạn Đại Sơn.
Mấy ngày vừa rồi.
Cơ thể của Hoa Vân Phi cũng đã hồi phục khá ổn.
Anh muốn hỏi Hoa Vân Phi xem có cách nào giúp người bình thường tu luyện không.
Tổ quốc đã coi trọng Hoa Vân Phi đến vậy thì chắc cái tên này cũng có chút bản lĩnh chứ nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.