Sau khi ném lại một đống lời lẽ kỳ quặc.
Ngũ sư huynh vội vàng bỏ của chạy lấy người.
Lâm Phong tiễn Ngũ sư huynh rời đi, sắc mặt thay đổi liên tục.
Lâm Phong không quan tâm đến lời Ngũ sư huynh nói về việc Hoa Vân Phi sau này sẽ mạnh hơn anh.
Điều đó là không thể!
Hiện tại, Hoa Vân Phi trước mặt Lâm Phong chẳng khác gì gà con cần anh bảo vệ.
Cho dù sau này có gặp lại. Trước mặt Lâm Phong, Hoa Vân Phi vẫn là phận gà con!! Đây là niềm tin vững chắc của cường giả đỉnh cao như Lâm Phong!
Lâm Phong anh, tự tin cả đời này sẽ không thua kém ai, cùng cảnh giới thì anh sẽ vô địch, vượt cảnh giới anh cũng không sợ hãi!
Những người bị anh vượt mặt.
Sau này sẽ không có chuyện đuổi kịp anh!
Hiện tại.
Điều khiến Lâm Phong quan tâm nhất là.
Tên khốn kiếp nào đã bắt Hoa Vân Phi đi, còn liên luy đến anh?!
Lão già đã là Độ Kiếp đỉnh phong, chỉ cách Tiên Cảnh một bước, vậy ai có thể khiến lão già kiêng dè?
“Giới tu tiên không đơn giản như mình nghĩ, những gì mình tiếp xúc bây giờ chỉ là bề mặt nông cạn nhất.”
“Còn người bí ẩn đã đưa Tiểu Khả đi trước đó...”
“Thế giới khác kia rốt cuộc là ở đâu?”
“Và ý nghĩa của việc xuất thần hồn là gì?”
Lâm Phong đứng yên tại chỗ, suy nghĩ miên man.
Cho đến khi nữ phục vụ xinh đẹp của quán trà hỏi anh có gọi gì thêm không, Lâm Phong mới hoàn hồn!
“Thưa anh, quán còn loại trà khác, anh có muốn thử không?”
Nữ phục vụ trang điểm rất dễ thương, dịu dàng nhìn Lâm Phong.
“Không cần đâu, cảm ơn!”
Lâm Phong không suy nghĩ nhiều, trực tiếp thanh toán rồi rời đi!
Nữ phục vụ nhìn Lâm Phong rời đi, trên khuôn mặt xinh đẹp có hơi chết lặng!
Thời buổi này, loại người nào cũng có!
Vậy mà thật sự đến quán trà này của cô ta chỉ để uống trà? Cũng không biết nhìn cô ta nhiều thêm vài cái?
Mười phút sau. Lâm Phong thong thả trở về trang viên nhà họ Trần. Trong trận chiến vừa rồi.
Trang viên nhà họ Trần bị phá hủy hơn nửa, chỉ còn lại một hoặc hai biệt thự. là nguyên vẹn...
Lâm Phong đi vào biệt thự chính.
Phát hiện Trần Bắc Huyền, Trần Y Nặc, Trần Thiên Hủ, Trần Y Thủy, Trần Thiên Hành... đang tụ họp lại, có vẻ như đang họp gia đình...
“Lâm Phong, cậu về rồi à!” Trần Bắc Huyền thấy Lâm Phong trở về, lập tức tiến lên đón tiếp! “Ba bai”
Còn Tiểu Luyến Luyến thì vẫn như trước, lao vào lòng Lâm Phong, lực quá mạnh khiến cho sàn nhà dưới chân Lâm Phong xuất hiện một vết nứt!
“Mọi người đang nói chuyện gì vậy?”
Lâm Phong hỏi.
Lời vừa dứt, một vị trưởng lão nhà họ Trần bên cạnh đột nhiên quỳ xuống.
“Cậu Lâm, tất cả là lỗi của tôi!”
“Tôi không nên nghi ngờ cậu!”
“Thực ra lúc đó tôi không có ác ý, chỉ vô thức hỏi một câu... Tôi biết trong lòng cậu Lâm có thể không vui, vừa rồi chú Bắc Huyền cũng nói với tôi, cậu muốn đánh muốn giết, tôi sẽ không phản kháng!”
Lâm Phong nhìn trưởng lão quỳ dưới đất, vẻ mặt lo lắng bất an, im lặng hồi
lâu.
Thấy Lâm Phong không nói gì.