Vượt Bóng Tối Để Yêu Em

Chương 101: Không đáng tha thứ




Lúc Tô Hàn và Cảnh Tử Sâm đến nơi thì Doãn Nguyệt Nhan đã được đưa vào phòng cấp cứu. Tô Nhược cũng được băng bó vết thương ở tay.Tử Kiều chỉ bị trầy nhẹ ở khủy chân cũng được y tá sát trùng bôi thuốc, còn lại cô không sao.
Tuy được Điền Lăng thông báo tình trạng của từng người nhưng khi Cảnh Tử Sâm và Tô Hàn đến nơi sắc mặt hai người vô cùng khó coi.
Điền Lăng là người phát giác hai người họ đầu tiên anh ta vội gọi.
- Chủ tịch..
Tô Nhược đang an ủi Tử Kiều, hai người nghe thế cũng vội ngẩng đầu nhìn.
Tô Hàn đi đến trước,anh vội ôm Tử Kiều vào lòng, lúc này trái tim anh mới thả lỏng ra được.
- Tử Kiều, em có bị thương đâu không?
Tử Kiều nức nở lắc đầu..
- Em không sao nhưng mà mẹ em..
Tô Hàn nghe thông tin từ Cảnh Tử Sâm,anh biết rõ người nằm trong đó là Doãn Nguyệt Nhan.
Vỗ lấy lưng vợ mình trấn an..
- Đừng khóc, mẹ sẽ ổn thôi em..
Anh dìu Tử Kiều ngồi xuống, lúc này quay đầu muốn xem tình hình Tô Nhược ra sao nhưng mà Cảnh Tử Sâm không cho anh cơ hội.
Cảnh Tử Sâm đau lòng, chân mày nhíu chặt lại , sắc mặt lạnh ngắt nhẹ cầm tay Tô Nhược lên xem từng chút một.
- Đau lắm không em? Bác sĩ nói thế nào?
Tô Nhược phụng phịu, dĩ nhiên là giở trò ăn vạ với anh rồi.Để không bị mắng tội cãi lời anh.Lúc sáng cô có nói qua sẽ đưa Tử Kiều đi spa.Cảnh Tử Sâm đã cản nhưng Tô Nhược năn nỉ mãi, anh đành đồng ý mới để Điền Lăng theo cùng. Không ngờ lại xảy ra chuyện.
Thật lòng mà nói cả Tô Hàn hay Cảnh Tử Sâm cũng không nghĩ Trần Phỉ dám làm liều như vậy.Mà cũng không nghĩ với số tiền lớn kia, chỉ một thời gian ngắn ông ta đã quay lại làm vỡ cả kế hoạch hai người vạch ra.
Tô Nhược nhanh trí than nhẹ, tỏ ra đáng thương chui vào lòng Cảnh Tử Sâm.
- Ông xã,thật đau..
Cảnh Tử Sâm liếc cô môt cái sắc bén, nhưng vẫn không tránh được đau lòng đưa tay ôm cô vào lòng, Tô Nhược mím môi cười..
Cảnh Tử Sâm nhìn Điền Lăng.
- Trình Viện nói thế nào?
Điền Lăng vội nói.
- Hiện tại Trần Phỉ và kẻ kia đã khai ra tất cả, người liên quan đến vụ bắt cóc Phu nhân và cô Trần chính là Tôn Lập.
- Tôn Lập..?
Cảnh Tử Sâm lạnh giọng lặp lại, hay lắm tên khốn đó anh đã không vừa mắt từ lâu. Hắn ta vốn là ngu ngốc hay lại không biết Tô Nhược là vợ của anh ta mà còn dám ra tay..
Đồ phế phẩm này.
Cảnh Tử Sâm nhìn qua Tử Kiều, anh ta không nói tiếp chỉ trực tiếp dùng ánh mắt ra hiệu với Điền Lăng.
Ý tứ rõ ràng dù là ai cũng không cho phép bỏ qua.
Lúc này điện thoại Điền Lăng reo lên, anh ta nhận cuộc gọi.. Sau khi cúp máy liền nhìn qua Cảnh Tử Sâm.
- Chủ Tịch, Tôn Quân đang ở Cảnh Thị chờ anh.
Ánh mắt Cảnh Tử Sâm sắc lạnh..
- Mặc kệ ông ta..
Sự có mặt bất ngờ của Tôn Quân tại Cảnh Thị cũng nói rõ Tôn Lập hiện tại ra sao.
Chắc chắn đã bị giam giữ mà tội bắt cóc đâu hề đơn giản.
Huống hồ bắt cóc phu nhân của chủ tịch hai tập đoàn,cộng với những việc làm phi pháp của hắn ta lần này thì số lịch bị bóc chắc chắn không nhẹ..
.....
Tô Nhược và Cảnh Tử Sâm vẫn ở lại chờ xem vết thương của Doãn Nguyệt Nhan ra sao.May mắn là không ảnh hưởng nghiêm trọng, do mất máu quá nhiều cần tịnh dưỡng một thời gian.
Cả người Tử Kiều như sợ dây kéo căng rồi cũng trùng lại, may mắn có Tô Hàn bến cạnh..Khi tận mắt nhìn thấy Doãn Nguyệt Nhan bình yên rồi.
Cảnh Tử Sâm nói qua với Tô Hàn vài tiếng, anh ta bảo Tô Hàn cứ yên tâm lo liệu cho mẹ vợ và chăm sóc Tử Kiều.Chuyện ngoài kia anh ta sẽ chính tay xử lý chuyện lần này không còn nằm ở việc riêng một mình Tử Kiều mà là chạm đến Tô Nhược.Cảnh Tử Sâm không thể bỏ qua, dù là Trần Phỉ hay bất cứ ai.
Tô Hàn cũng đồng ý với anh ta, chỉ riêng tờ cam kết giữ khoản cách với Tử Kiều giao cho pháp luật, còn có đoạn camera ghi hình tống tiền ông ta đã đủ mọi tội danh.
Lúc đầu Tô Hàn vẫn muốn cho Trần Phỉ một đường lui vì dù sao ông ta cũng là ba Tử Kiều.
Qua sự tư vấn của Trương Hải một người bạn luật sư của Cảnh Tử Sâm, kế hoạch bọn họ vạch ra đợi thêm vài ngày nếu Trần Phỉ hết tiền quay lại gây khó khăn với Tử Kiều.Với những bằng chứng camera tống tiền và tờ giấy cam kết kia nếu tội nặng lắm mà bọn họ không truy cứu thì sẽ là tù treo, coi như là là hình phạt cho ông ta cũng không khiến Tử Kiều bận lòng.
Không nghĩ Trần Phỉ nguy hiểm hơn hai người họ nghĩ, mất hết lương tri cấu kết bọn người kia dám ra tay bắt cóc Tử Kiều và Tô Nhược còn gây thương tích cho Doãn Nguyệt Nhan.
Đúng là không đáng được tha thứ.
.....
👍👍👍⬅️

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.