Xà Vương Tuyển Hậu

Chương 34: Ta rất tài giỏi !




Hai người tiếp xúc càng ngày càng nóng bỏng, trong lúc mơ mơ màng màng, Bối Bối cảm giác được tay Cô Ngự Hàn đang dao động trên người nàng, chạm đến chỗ nào cũng khiến nàng cảm thấy như đang bị liệt hỏa thiêu đốt.
Đầu óc vang lên từng hồi chuông cảnh tỉnh, từng tế bào của nàng cố gắng kháng cự lại dù cả người đang dần rơi vào tay giặc, dùng tia lý trí cuối cùng còn sót lại đẩy tuấn nam đang đè nặng người nàng ra: “Không được, Cô Ngự Hàn…”
“Không được? Nàng nói ta không được? Tiểu Bối Bối, ta sẽ cho nàng biết, ta tài giỏi cỡ nào” Cô Ngự Hàn dễ dàng áp chế lộn xộn của nàng, cố ý xuyên tạc ý tứ của nàng, cười với vẻ cực kỳ tà ác.
Biểu tình trên mặt hắn càng lúc càng không đàng hoàng, càng…xấu xa, như muốn gạt bỏ những tia chống đỡ cuối cùng của Bối Bối, cả người nàng như nhũn ra, hắn nhìn nam tính như vậy mà! Làm cho người ta bị kích thích rất muốn dựa vào…
Trời đất ơi, đến tột cùng ta đang suy nghĩ cái gì a, đều là thất thân*, ta dĩ nhiên vẫn muốn trai đẹp! Bối Bối hung hăng tự phỉ nhổ bản thân một chút.
“Uy uy, Cô Ngự Hàn, ta chẳng phải đã nói với ngươi sao, ta ta ta… là nam nhân!” Bối Bối cuối cùng cũng kiếm ra một cái lý do tệ hại nhất, la hét ầm ĩ.
Cô Ngự Hàn ngẩng đầu lên rời khỏi cổ nàng, con ngươi đen nóng bỏng mỉm cười: “Phải? Chúng ta ở đây cùng đi nghiệm chứng giới tính của ngươi.”
“Không… Ư ưm… Muốn…” Kháng nghị của Bối Bối đều bị hắn nuốt vào trong miệng…
Nghiến ngấu đôi môi mềm của nàng, giọng của hắn đã chuyển thành khàn khàn: “Tiểu bảo bối của ta, ta biết ngươi muốn.”
Nói xong, hắn không cho nàng bất kỳ cơ hội nào đi làm một chuyện vô nghĩa dư thừa, từ giờ khắc này, hắn sẽ để nàng chỉ nghĩ cái hắn muốn!
Bối Bối cảm giác bản thân bị nhốt trong đệm chăn mềm nhũn, thật giống như đang cưỡi mây đạp gió, rất mềm, rất nhẹ, rất thoải mái, cảm giác tuyệt vời khiến nàng say mê.
Đêm, rất sâu,
Trăng, rất tròn,
Gió, rất an tĩnh…
Hôm sau, ánh mặt trời mông mông lung lung.
Bối Bối đang ngủ, nhích người lại gần sát nguồn nhiệt ấm áp dễ chịu, thuận tiện đưa mặt cọ cọ vào chỗ ấm ấm, trên môi vô ý nở một nụ cười thỏa mãn, thật thoải mái.
Cô Ngự Hàn hô hấp thoáng hổn hển, tức giận trơ mắt nhìn mỹ nhân hắn ôm trong ngực còn đang ngủ, mặc dù nàng vẫn còn trong mộng đẹp! Không thèm biết hiện tại hắn đang bị dục hỏa thiêu đốt, cô gái nhỏ này dẫu đang ngủ cũng không chịu an phận chút nào, luôn nhích tới nhích lui khiêu khích hắn.
Nhìn nàng ngủ khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, cơ thể hắn một lần nữa lại bừng bừng
,
tối hôm qua, trí nhớ rất rõ ràng, hắn thậm chí có thể dễ dàng hình dung ra trong đầu những đường cong của nàng, miêu tả ra những biểu cảm mê người của nàng.
Nga nga nga, chỉ nghĩ tới là toàn thân hắn lại hầm hập bốc hỏa!
Không thích phải thức giấc một mình, con ngươi đen của hắn đảo vòng tinh nghịch, bàn tay đặt trên thắt lưng nàng bắt đầu xằng bậy…
Hắn không an phận nhanh chóng làm Bối Bối cau đôi mi thanh tú, nàng giật giật thân thể, trong miệng mơ hồ nghe thấy những tiếng lầu bầu không rõ: “Đừng làm phiền ta, ta còn muốn ngủ.”
Nàng trở mình một cái, rời khỏi lồng ngực của Cô Ngự Hàn, lăn qua phía giường bên kia, thuận tay cuốn theo cả chăn, thân thể Cô Ngự Hàn thoáng chốc bị hơi lạnh xâm nhập, hắn trừng mắt nhìn nàng đang cuốn tròn như gói bánh trưng, liền vươn theo, giật mạnh một cái kéo chăn của nàng bao kín cả hai người.
“Đừng làm rộn nữa, còn lộn xộn thì ngươi đi ra ngoài đi!” Bối Bối cảm thấy bị người khác quấy rầy, ánh mắt của nàng thủy chung vẫn không chịu mở ra, chỉ lầu bầu uy hiếp.
Cô Ngự Hàn ngẩn người, cảm giác không thỏa mãn dừng lại trên khuôn mặt đang ngủ rất ngon lành của nàng, “công kích” của hắn xem ra quá nhẹ, hừ hừ!
Hắn điểm điểm mấy cái lên khuôn mặt phúng phính của nàng: “Tiểu bảo bối, chúng ta sẽ tìm vài điểm kích thích khác!”
Nói xong, hắn liền giơ lên hai cái ngón tay, cù vào nách nàng…
“Ha ha ha… Ai… Ai cù ta ngứa?” Ngay lập tức, cơ thể Bối Bối lập tức phản ứng theo bản năng, hai mắt cũng đồng thời mở ra.
___
*Thất thân: haizz…thất = mất, thân = cơ thể…tự hiểu…!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.