Xin Chào, Chú Lâm!

Chương 19: Hạ dược - Chông gai




Điều này khiến Lâm lão gia đặc biệt vui vẻ. Bốn nhà Lâm Dương Hứa Lục vốn dĩ là bốn gia tộc lớn đã khiến nhiều gia tộc khác kiêng dè, đến hiện tại còn muốn liên hôn với nhau vậy chẳng phải càng khiến cho thành phố này nằm trong tầm tay họ sao. Nhưng điều mà bọn họ còn đặt lên suy tính nhiều hơn nữa. Đó là nhị tiểu thư nhà họ Dương kia, rốt cuộc sẽ trở thành con dâu nhà họ Lâm hay nhà họ Hứa điều đó, càng khiến bữa tiệc thêm sôi nổi. Cũng có nhiều người trực tiếp đến phía Dương Tử Nghi đặt câu hỏi, điều này khiến cô tỏ ra không vui.
Dương Thành Nghị biết em gái không vui bèn nhẹ nhàng phát biểu ý kiến cùng các vị khách khứa trong tiệc, nói chuyện này không vội, nhưng Dương Tử Nghi cô lại tự giác nói với mọi người.
- Các cụ khi xưa đã nói, gái hơn hai, trai hơn một, tôi nhất định sẽ tìm được chàng trai trẻ tuổi, tài hoa phong nhã trong thành phố để làm đối tượng kết hôn, không kể giàu nghèo doanh nhân hay chính trị, còn chuyện làm dâu nhà họ Lâm hay nhà họ Hứa mong đừng nghĩ đến nữa, hai người họ tôi đều chê quá già. Còn nữa, mong các vị nhớ rõ mục đích của tuổi tiệc ngày hôm nay đó là mừng sinh nhật Lâm tiểu thư, đừng quan tâm đến người đến dự tiệc như tôi.
Tất cả những lời nói của cô gái nhỏ khiến tất cả quan khách đều tự mình xấu hổ, quả nhiên là bọn họ đang suy diễn quá sâu và mỗi quan hệ của nhà họ rồi.
Nhưng những điều đó không quan trọng bằng người đàn ông đang nheo mắt phượng ở vị trí lầu hai kia. Cô ấy nói muốn tìm trai trẻ khác, không quan tâm giàu nghèo chính trị kinh doanh. Lại còn nói rằng chê anh già, anh già nên cô phải đi tìm trai trẻ hơn sao. Anh dù sao hơn cô mười ba tuổi, nhưng anh hiện tại còn phong độ hơn những thằng nhãi miệng còn non hơi sữa kia, vậy hóa ra trong mắt cô anh lại là người già. Anh chỉ có thể cười khổ, anh còn nhớ lại những giây phút anh cùng cô triền miên trong lòng, vậy mà cô lại dám nói anh già. Anh lại thầm nghĩ, không biết rằng anh có lên cùng cô lăn lộn một chút thử nghiệm sức già của anh hay không?
Lâm Dật vẫn nhẹ nhàng quan sát toàn bộ bữa tiệc, vì bữa tiệc ngày hôm nay tổ chức tại Lâm gia, hơn nữa cũng mời khá nhiều nhân viên tại công ty đến, nên không tránh khỏi một số người anh không mong muốn nhưng vẫn đến, Trương Bích Hoạt là một ví dụ điển hình, cuối cùng cũng đã xuất hiện tại nơi này, cô ta mặc một bộ váy bó sát màu đỏ lấp lánh, thường thì nếu bữa tiệc có nhân vật chính mọi người sẽ nhường lại những màu sắc quá nổi bật, nhưng nhìn lại cô ta, không khác nào ngôi sao đang sải chân bước trên thảm đỏ. Mà ả ta lại chỉ là, thư kí của Tổng giám đốc, đến sau cùng muốn gây chú ý đã đành, lại còn mặc một bộ đồ không khác nào quả cà chua nữa. Quả thật không muốn nhắc đến.
Cô ta thướt tha đi đến chỗ Lâm Tiểu Lan tặng cho cô bé một món quà, mà Lâm Tiểu Lan thậm chí còn không mở ra, mà trực tiếp đưa cho trợ lý bên cạnh bảo đem cất đi, điều đó đối với người khác sẽ là sự xấu hổ, còn đối với người phụ nữ này thì cô ta lại không quan tâm, cô ta sau vài lời nói khách sáo với Lâm Tiểu Lan liền bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.
Lâm Dật đã thật từ lâu không động vào cô, cho dù cô dùng khổ nhục kế hay bất kì chuyện gì cũng đều không thể khiến anh quan tâm đến cô nữa, cô ta phải lợi dụng cơ hội lần này, huống hồ gì cô cũng còn nhiệm vụ của tổ chức giao cho cô nhiều năm nay. Trương Bích Hoạt vốn là người của Simon, là người đối lập với Lâm Dật, sự việc của hơn mười năm trước cô ta ham sống sợ chết nên đã cầu xin hắn tha mạng cho với điều kiện làm tay sai cho hắn. Chỉ là cô ẩn lấp quá tài tình, hơn nữa lại khép lép, giả bộ yếu đuối nhẫn nhục, để lấy cớ ở bên cạnh anh, còn không tiếc chuyện lấy chị gái cô đã vì anh mà chết ra để ngày ngày nhắc nhở anh phải để cô ta bên cạnh.
Nhưng tất cả những điều cô ta có được chỉ là những dự án nhỏ lẻ, còn bí mật to lớn đằng sau hắc bang của anh dường như cô chưa bao giờ tìm được. Lâm Dật thường xuyên ở bên ngoài nhà riêng, nhưng căn nhà đó cô đã đi mọi ngóc ngách đều không tìm được thêm chút thông tin gì. Anh ta không tiếc tiền mua nhà cho cô, thậm chí, cho cô tất cả những gì cô yêu cầu nhưng điều kì lạ đó chính là anh ta có quá nhiều bí mật mà cô không thể điều tra được hết. Ở nhà, ở công ty cô đều đã tìm nhưng không hề có điều gì kì lạ, chỉ đành có thể nhân cơ hội này tìm hiểu Lâm gia.
Trương Bích Hoạt vốn là người tâm cơ lại là người muốn một chân đạp hai thuyền, cô ta biết nếu như cô ta thành công lấy được thông tin của Lâm Dật cho Simon anh ta sẽ là chỗ dựa vững trãi cho cô, nhưng nếu cô không thành công không lấy được thì cô nhất định phải có được đứa con của Lâm Dật vậy mới có thể khiến anh bỏ qua cho cô mà chăm sóc cô cả đời. Mà chính bản thân cô ta toan tính quá nhiều lại không hề hay biết, cô ta mới chính là con mồi Lâm Dật đã để ý và đề phòng chỉ chờ ngày tiêu diệt.
Trương Bích Hoạt lợi dụng bữa tiệc liền có cơ hội đi thăm quan xung quanh toàn bộ khuôn viên nhà họ Lâm, Lâm Dật vốn dĩ biết điều đó, lên đã để cho vệ sỹ vờ như thả lỏng cảnh giác ở tầng một, nhưng cô ta không thể có lý do gì ở trên lầu hai của của căn nhà. Khi cô ta vẫn còn đang nhìn ngó xung quanh lại liền thấy Lâm Dật đã uống hết ly rượu và đứng nghiêm nghị nhìn xuống phía dưới. Cô ta liền nhanh chóng đi về phía quầy rượu, lợi dụng góc khuất cho thêm một chút gia vị vào chai rượu kia, nhiều năm ở bên cạnh anh cũng đủ để cô ta biết anh thích uống nhất là loại rượu gì. Sau đó cầm thêm hai chiếc ly chân cao tiến thẳng đến cầu thang, từng bước một tiến về phía anh.
Nhìn cô ta cùng Lâm Dật cùng nhau cụng ly uống rượu khiến Dương Tử Nghi thoáng nhìn liền cúi xuống không muốn ở trong bữa tiệc này nữa. Cô nhìn thấy mọi người không ai để ý đên mình liền nhanh chóng chọn vào miếng bánh cùng với hoa quả, rồi lẻn ra ngoài hồ bơi ngồi vừa ngắm trăng vừa ăn đồ ăn ngon. Dù sao đi chăng nữa, đứng trên đôi giày cao gót nãy giờ cô cũng thật mỏi chân, bình thường cô chẳng bao giờ đi chúng đến quá nửa tiếng. Tung tăng tháo đôi giày cao gót ném xuống vườn hoa bên cạnh. Cô hạ chân xuống làn nước mát lạnh dưới hồ bơi. Thời tiết oi bức của mua hạ vốn đã làm cô khó chịu, cộng thêm bộ váy lòe xòe diêm dúa này lại càng khiến cô không thoải mái. Giờ được thả chân xuống nơi này quả nhiên đối với cô chính là thiên đường.
Lâm Dật đương nhiên biết cô nhìn thấy anh cùng Trương Bích Hoạt, anh cũng biết cô đã ra ngoài khỏi tầm mắt của anh, nhưng anh lại thấy cơ thể anh có từng chút thay đổi, anh cảm giác khô nóng bắt đầu dấm dứt trong người, nhưng điều khó chịu hơn là khi Trương Bích Hoạt đứng trước mặt anh lại mặc một bộ đồ bó sát khiến trong đầu anh luôn muốn suy nghĩ đến chuyện hoan ái. Anh biết nhất định cô ta sẽ hành động hôm nay, cũng nhất định đã hạ dược anh có lẽ, là trong rượu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.