Xuyên Không Ba Ngàn Thế Giới Đều Yêu Anh

Chương 27: Quan hệ của chủ thần và Thiên Đạo, Thiên Đế




Sau đại lễ, cậu nằm dài trên giường hỏi hệ thống:”Khi nào sẽ chuyển sang thế giới khác?”
Hệ thống trả lời:”Ngài đạt đủ điều kiện thì có thể qua, đầu tiên là kết hôn, sau đó là sinh con, thứ ba là dạy con, thứ tư là tự tạo biến cố sinh chuyện rồi chết, ít nhất cũng năm sáu năm lâu nhất là mười năm”
Cậu vừa “ồ” một tiếng hệ thống liền hỏi:”Ngài muốn ăn dưa không?”
Cậu liền hỏi:”Dưa nào? Dưa lớn hay dưa nhỏ? Dưa của ai?”
Hệ thống trả lời:”Dưa của chủ thần với Thiên Đạo nha”
Cậu nghiêng đầu hỏi ngay:”Giữa họ có quan hệ gì sao?”
Hệ Thống trả lời:”Thật ra quan hệ giữa họ khá phức tạp, đầu tiên là Thiên Đạo hiện tại vốn trước đây là hài tử bị bỏ rơi, chỉ là một phàm nhân được chủ thần nhặt được mang về Thiên Đình nuôi nấng như hài tử, lúc nhỏ gọi mẫu thân, năm tuổi bái sư gọi sư phụ, mười tám tuổi đổi sang gọi chủ tớ, sau này thay triều đổi đại tân triều được thành lập sau đó một ngàn năm, Thiên Đạo và chủ thần thành dạng khác”
Cậu liền hỏi:”Dạng nào?”
Hệ Thống trả lời:”Là đại nghịch bất đạo, Thiên Đạo muốn trèo lên giường chủ thần kết quả suýt bị phế chức vị, biếm thành phàm nhân, nhưng cuối cùng cũng chỉ bị từ mặt”
Cậu cau mày hỏi:”Chủ thần…nhiều người thích lắm sao?”
Hệ Thống trả lời:”Nói không sai, chủ thần chính là kiểu người gặp người yêu, nhưng dù sao cũng là đám người mê nhan sắc nên chủ thần rất ghét họ, vị trước đây yêu tính cách của chủ thần nên mới ở cạnh chủ thần, người cạnh chủ thần đa số đều không thật lòng, chỉ là những kẻ muốn trèo lên giường ngài ấy, kí chủ không biết thôi, trong cung của ngài ấy có tất cả một trăm bảy mươi hai cung nữ và có một trăm năm mươi cung nữ đã trèo lên giường ngài ấy rồi”
Cậu khó hiểu hỏi:”Chủ thần…là nữ mà, sao nữ cũng trèo?”
Hệ thống đáp:”Vì quyền, hơn nữa chủ thần thích nữ tử, họ muốn có quyền nên trèo lên, nhưng đa số cũng chỉ có thể trèo lên một lần không phải ai cũng có thể ngủ lần hai”
Cậu khẽ gật đầu, hệ thống nói:”Hiện tại Thiên Đạo đang đợi ở chính điện muốn gặp chủ thần”
Cậu liền hỏi:”Gặp làm gì?”
Hệ Thống đáp:”Có lẽ là cầu mong được “đại nghịch bất đạo” chăng, dù sao cũng đợi hơn nửa canh giờ rồi”
Sở Tiêu nghe “đợi nửa canh giờ” liền hỏi:”Chủ thần không muốn gặp à?”
Hệ Thống đáp:”Chủ thần đang quẩy dưới nước, hắn đến đúng lúc, hơn nữa mỗi lần quẩy nước lại ở dưới tận hai canh giờ không lên”
Sở Tiêu nghe mà kinh hãi, cậu hỏi:”Không chết ngộp chứ?”
Hệ thống trả lời:”Đương nhiên không, thứ nhất ngài ấy là thần và thần như ngài ấy bất tử, thứ hai ngài ấy mang huyết mạch của long tộc và nhân ngư tộc nên việc ở dưới nước lâu là bình thường, nhiều lúc ngài ấy ngủ dưới nước mấy ngài mới lên, nhắc mới nhớ, lần trước chủ thần từng sinh hài tử, chủ thần đã ở dưới nước sinh, là một nam hài, có điều hơi đáng tiếc, tiểu chủ thần mới năm tuổi đã yểu mệnh mất rồi”
Sở Tiêu hỏi ngay:”Vì sao chết?”
Hệ thống trả lời:”Là bị hại chết, bởi vì đã trèo lên giường ngài ấy nên trở thành thiếp, họ muốn hài tử bản thân thành người kế nhiệm chủ thần nên hại chết hài tử của nhau, hài tử do chính ngài ấy sinh bị hại chết nên toàn bộ phi trong hậu viện đều bị ngài ấy giết chôn theo bồi táng trong cơn giận của mình, ngài ấy rất thương tiểu chủ thần”
Sở Tiêu trầm ngâm im lặng, y vuốt ve bụng mình rồi hỏi:”Mi nói xem đứa trẻ sẽ là Alpha hay Omega?”
Hệ thống trả lời:”Tương lai khó đoán nhưng có thể là Omega, hoàng tộc hiện tại thiếu nhất là Omega, ai cũng muốn mình sinh ra Omega đáng tiếc đều không có khả năng”
Y im lặng, hệ thống biến mất, Bạch Lâm mở cửa bước vào đóng cửa lại, hắn nhìn y rồi hỏi:”Bảo bối, hai ngày sau là kì phát tình của em đúng không?”
Y khẽ gật đầu, hắn suy tư rồi nói:”Vậy mai em xin nghỉ tiếp đi, nghỉ bốn ngày rồi quay lại trường học”
Sở Tiêu hơi im lặng, hắn tiến đến cạnh cậu rồi hỏi:”Có chuyện gì sao?”
Cậu lắc lắc đầu, hắn nằm xuống bên cạnh, ôm y vào lòng, xoa xoa đầu y nói:”Kể anh nghe đi”
Sở Tiêu không biết nên nói chuyện hài tử không, cuối cùng đành nói chuyện giấc mơ mình từng thấy:”Em từng có một giấc mơ, em thấy anh chết trước mắt em”
Hắn mở to mắt ngạc nhiên, hệ thống một bên cũng kinh ngạc không kém, nó biết rõ, tình tiết cốt truyện đều là Sở Tiêu chết trước Bạch Lâm, chỉ có một nơi mà Bạch Lâm chết trước Sở Tiêu là tiền kiếp của cả hai mà thế giới đó sẽ là thế giới cuối cùng của Sở Tiêu.
Bạch Lâm trấn tĩnh hôn nhẹ lên trán cậu bảo:”Anh sẽ không chết trước em, anh vĩnh viễn sẽ sống, sống cạnh em”
Cậu hơi mím môi nhưng sau đó liền gật đầu.
Bên kia, nước trong hồ đang gợn sóng liên tục. Thiên Đạo bên ngoài không đợi được nữa đã tiến thẳng đến căn phòng cấm chỉ có chủ điện mới được bước vào, hắn mở cửa đi vào, tiến đến cạnh hồ, thả tay xuống nước.
Tức thì chỉ một lúc sau, từ bên dưới nước một thân ảnh lao lên trên, chụp lấy cánh tay ấy ngoi lên.
Thiên Đạo mừng rỡ nói:”Sư phụ, đồ nhi nhớ người”
Nàng tức thì buông tay vả mặt đối phương hỏi:”Nói, tên khốn nạn như ngươi đến có mục đích gì?”
Thiên Đạo trả lời:”Đồ nhi chỉ là nhớ người thôi”
Nàng nổi giận đùng đùng, dùng đuôi quất mạnh vào người hắn khiến hắn văng ra khỏi phòng, nghe tiếng đổ vỡ, cung nữ chạy đến. Nàng hét lên tức giận:”Mang hắn vứt ra khỏi điện cho ta”
Nói xong liền chống tay lên bờ, y phục kim y xuất hiện trên người nàng, nàng chỉ mặt Thiên Đạo nói:”Lần sau ngươi còn dám đến, bổn công chúa liền thiến, cắt lưỡi, móc mắt, băm xác ngươi ném cho chó cưng của bổn công chúa ăn”
Mái tóc bạch kim ướt xoã dài trên y phục, nước chảy xuống từ tóc làm y phục ướt dần, dính chặt vào da.
Thiên Đạo dãy dụa suýt bị giải mang đi thì hét lên:”Sư tôn, đồ nhi thích người thật mà, đồ nhi thích người từ khi còn nhỏ rồi”
Y “hừ” lạnh một tiếng rồi nói:”Bổn công chúa thích nữ nhân, không có hứng thú với nam nhân, ngươi nghĩ vì điều gì mà nàng ta vốn chỉ là võ thần yếu kém, là một nữ tử lại có thể trở thành Thiên Đế tạm thời? Nàng ta ngủ với ta”
Chỉ lời đó cũng đủ khiến Thiên Đạo vốn muốn quên lại như sựt tỉnh dậy sau cơn mơ, hắn thầm nghĩ:”Phải, là ta quên mất chuyện đó, người ta yêu là sư tôn mà sư tôn trước nay lại thích nữ tử không có hứng thú với nam nhân”
Mãi một lúc sau một nữ tử bước tới, trên người chỉ có một lớp y phục đỏ mỏng dính sát, đối phương ôm lấy tay y, tựa đầu vào vai y hỏi:”Chủ nhân, là ai thế? Thật ồn ào quá đi”
Chủ thần xoa xoa đầu đối phương nói:”Ngoan, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, làm nàng tỉnh giấc là sự thất trách của ta, đi thôi, ta bồi nàng ngủ”
Đối phương nũng nịu nói:”Chủ nhân, người nhất định đừng bỏ rơi ta đó, ta thích chủ nhân nhất”
Nàng nâng cằm đối phương lên, nói:”Ta cũng thích Uyển nhi của ta nhất, chỉ cần nàng ngoan ngoãn ở cạnh ta, vị trí Thiên Đế vẫn sẽ để nàng ngồi, đợi huynh trưởng ta quay lại ta cho nàng vị trí thượng tôn”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.