Là người hiện đại, Lưu Ly kỳ thật không quá tin tưởng vào phong thủy, cho nên nghe nói nguyên nhân tòa nhà này không bán được là bởi vì phong thủy, phản ứng đầu tiên của Lưu Ly chính là cảm thấy có chút kỳ quái.
Như nhìn ra Lưu Ly không tin, người trung niên liền nói: "Vị phu nhân này cũng đừng không tin, chủ nhà ban đầu này ngay từ đầu cũng là không tin, nhưng vào ở năm thứ nhất, con dâu hắn sẩy thai hai lần, vào ở năm thứ hai, con trai nhỏ của hắn què chân, vào ở đến năm thứ ba, công việc làm ăn của hắn xảy ra lỗ hổng lớn, lúc này không phải không thể không dọn ra ngoài sao?"
Người trung niên hiện tại đơn giản vò đã mẻ lại sứt, dù sao nơi này cũng bán không được, chi bằng tất cả đều nói rõ ràng để chiếm được một chút cảm tình của vị phu nhân này.
Lưu Ly: "…" Thật đúng là xui xẻo, cô không còn lời nào để nói.
Ngay cả Cố Tại Ngôn một mực im lặng không lên tiếng cũng không nhịn được nhíu mày.
Cố Tại Ngôn đã từng lăn lộn trong núi thây biển máu, tất nhiên cũng không tin phong thủy gì.
Nhưng liên quan đến Lưu Ly, hắn theo bản năng lập tức muốn ngăn cản Lưu Ly mua nơi này.
Chỉ là khi Cố Tại Ngôn nhìn về phía Lưu Ly, thấy trong mắt Lưu Ly tựa như mang theo vài phần trầm tư và hiểu rõ, Cố Tại Ngôn quyết định chờ xem.
Người trung niên thấy Lưu Ly sau một lúc lâu không nói gì cũng có chút sốt ruột, một bên cẩn thận quan sát thần sắc Lưu Ly, một bên thử mở miệng: "Phu nhân, người có muốn đi xem cửa hàng khác hay không, tiểu nhân nhớ ra phố Đông này còn có một chỗ...."
"Nếu tòa nhà này phong thủy không tốt như vậy, vậy vì sao tòa nhà không giảm giá xử lý đi?" Lưu Ly không trả lời câu hỏi của người trong cuộc, ngược lại còn đưa ra câu hỏi này.
Người trung niên: "Nghe nói lúc xây tòa nhà này tốn không ít tiền của già trẻ, hơn nữa nếu giá cả nói quá mức rẻ rồi, tất nhiên sẽ khiến người hoài nghi mà đi hỏi thăm, tòa nhà này lại càng không bán được."
Lưu Ly: "…" Hình như rất có đạo lý.
Lưu Ly không nói gì, mà từ phía trước đi về phía sau, lần này đối với bố cục tòa nhà cô càng xem cẩn thận hơn.
Đến khi đi đến dãy phòng phía sau, trong lòng Lưu Ly đã có tính toán.
Chỉ là người trung niên vẫn đi theo phía sau Lưu Ly lại không hiểu hành động của Lưu Ly là có ý gì.
Theo lý thuyết, biết tòa nhà này phong thủy không tốt, vậy vị phu nhân này nhất định sẽ không mua mới đúng, nhưng như thế nào nhìn vị phu nhân này lại giống như rất cảm thấy hứng thú?
Đang lúc không hiểu chuyện gì xảy ra, Lưu Ly rốt cuộc cũng xem xong toàn bộ bố cục.
"Năm trăm lượng, tôi sẽ mua nơi này."
Lưu Ly xoay người nhìn người trung niên, gọn gàng dứt khoát mở miệng.
Người trung niên nghe vậy rất là kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới Lưu Ly lại thật sự muốn mua tòa nhà này.
"Phu nhân, người không suy nghĩ thêm nữa sao?" Người trung niên mở miệng theo bản năng.
Lưu Ly nghe vậy ngược lại buồn cười nhìn người trung niên kia, người trung niên kia đang ảo não chính mình lắm miệng, lại vừa lúc chống lại ánh mắt kia của Lưu Ly, không khỏi có chút xấu hổ: "Phu nhân nếu thật sự muốn, vậy ta lập tức đi tìm chủ nhà hỏi một chút có thể nhượng giá hay không."
Lưu Ly gật đầu, không nói thêm gì.
Người trung niên thấy Lưu Ly thật sự muốn mua nhà, lập tức giao định với Lưu Ly một canh giờ sau sẽ gặp nhau ở cửa sau, sau đó liền vội vàng rời đi.
Chờ người trung niên rời đi, Cố Tại Ngôn mới nhìn về phía Lưu Ly: "Trong rương của ta có ngàn lượng bạc." Cho nên không cần tiết kiệm tiền mua nhà có phong thủy không tốt.
"Ừm, tôi biết rồi." Lưu Ly cũng không bị số lượng bạc kia làm cho khiếp sợ, dù sao chính nàng cũng có nhiều như vậy.
Ánh mắt của cô chú ý đến hai đứa trẻ đi ở phía trước, trong lòng nghĩ phải lợi dụng một canh giờ này như thế nào, thế cho nên cũng không có nhận ra được tâm tư nhỏ của Cố Tại Ngôn lúc này.
Cố Tại Ngôn: ".... Nếu nàng muốn mua một tòa nhà ở trấn trên, ta có thể mua cho nàng một tòa nhà lớn hơn."
Lưu Ly nghe vậy trực tiếp lắc đầu: "Tôi cũng không muốn mua nhà ở trấn trên."
Muốn mua, cô cũng sẽ đi lên huyện mua, dù sao trình độ tiêu dùng của huyện cao, đồng thời cơ hội buôn bán cũng lớn.
Ừm, cô có thể đi Nhân Thọ Đường một chuyến, nhìn xem hiệu quả quảng bá thuốc lúc trước đưa tới như thế nào, có muốn tăng sản lượng hay không.
Nếu có nhiều thời gian, cô có thể lại đi tới cửa hàng của Cẩm Nương xem một chút.
Vợ chồng Cẩm Nương mấy ngày gần đây chuẩn bị đi huyện thành bên kia mở chi nhánh, cô phải thừa dịp hiện tại không bận rộn chuẩn bị nhiều kiểu dáng một chút, để cho cửa hàng mới nhất cũng khai trương.
Tốt nhất là quần áo mà cô thiết kế có thể liên kết toàn quốc.
Suy nghĩ của Lưu Ly càng đi càng xa, Cố Tại Ngôn nhìn Lưu Ly như vậy đã biết Lưu Ly không hiểu ý tứ của mình, nên liền trực tiếp hỏi: "Vì sao nhất định phải mua tòa nhà này?"
Cố Tại Ngôn biểu tình nghiêm túc, giọng nói cũng vài phần nghiêm túc.
Không chỉ có Lưu Ly dừng lại suy nghĩ lấy lại tinh thần, ngay cả hai đứa nhỏ đi đến đầu ngõ cũng đều dừng bước quay đầu lại nhìn.
"Hả?" Lưu Ly tuy rằng đã hoàn hồn, nhưng vẫn có chút ngoài ý muốn: "Vì sao lại không thể mua?"
"Phong thủy của tòa nhà không tốt." Cố Tại Ngôn nhấn mạnh.
Nếu là trước kia, hắn nghĩ cũng sẽ không nghĩ tới có một ngày mình sẽ để ý phong thủy như vậy.
Hoặc là nói, hắn chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ quan tâm đến một nữ nhân như vậy.
Lưu Ly nghiêm túc nhìn Cố Tại Ngôn, thấy rõ sự quan tâm trong mắt hắn, lúc này mới hiểu được ý tứ Cố Tại Ngôn muốn biểu đạt, bỗng nhiên nhịn không được phì cười ra tiếng.
Chẳng biết tại sao, cô lại cảm thấy bộ dáng nghiêm túc cẩn thận của người đàn ông trước mắt này rất đáng yêu.
Dù sao cô cho rằng loại người như Cố Tại Ngôn sẽ không tin vào phong thủy, nhưng bây giờ lại nghiêm trang nói phong thủy của tòa nhà không tốt, loại cảm giác này có ý tứ tương phản, không hiểu sao lại chọc trúng điểm cười của cô.
Cố Tại Ngôn nhìn cô gái trước mắt cười đến run rẩy cả người, ánh mắt sáng chói loá mắt, phong thủy gì đó trong nháy mắt đã bị hắn ném ra sau đầu, một đôi mắt cứ như vậy gắt gao nhìn chằm chằm cô gái trước mắt.
Hơn nữa, nhìn chằm chằm đôi môi ướt át kia, có loại xúc động muốn hôn.
Có lẽ ánh mắt Cố Tại Ngôn quá mức nóng rực, Lưu Ly ngừng cười, ánh mắt đối diện với đôi mắt Cố Tại Ngôn.
Giờ khắc này, trái tim đập thình thịch.
Nhìn người đàn ông cách mình càng ngày càng gần, trong lòng Lưu Ly biết ngay sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, giờ khắc này trong lòng cô có chút khẩn trương, cũng có mơ hồ chờ mong, hoàn toàn quên mất nơi này ngoại trừ bọn họ, còn có hai đứa nhỏ.
Bình Bình và Yên Yên vốn đã dừng bước đi về phía đám người Lưu Ly, nhưng bỗng nhiên bọn họ lại dừng bước.
Thông minh như bọn họ, mặc dù không hiểu lắm, nhưng giờ này khắc này, bọn họ cũng cảm giác được không khí giữa cha và mẹ không thích hợp lắm.
Đôi mắt nhỏ của Yên Yên sáng lấp lánh, trong mắt vừa nghi hoặc lại vừa chờ mong.
Vẻ mặt Bình Bình phức tạp, nhưng phức tạp qua đi, lại mang theo vài phần buông lỏng cùng với thỏa hiệp.
Thôi đi, mẹ thích cha, cậu sẽ không chán ghét cha nữa.
Đương nhiên, nếu sau này cha dám ăn hiếp mẹ, cậu nhất định sẽ không tha thứ cho hắn.
Bình Bình so với Yên Yên thông minh hơn một chút, vừa nghĩ, liền trưng ra khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo mang theo vẻ trẻ con mập mạp, lấy tay che kín mắt của em gái...