Xuyên Không: Đánh Đuổi Tiểu Tam, Trở Thành Chính Thất Được Sủng

Chương 40:




"Anh.."
 Tô Mạn Ninh lúc này thật sự muốn một phát đâm chết cái tên khó chiều này mà...
 "Tôi thì sao..hửm.."
 "Giờ cô có nấu không thì bảo.."
 Trạch Thế Vũ nhìn thấy thái độ tức giận của Tô Mạn Ninh thì tỏ ra thích thú...
 "Được tôi nấu, vừa lòng anh chưa.."
 "Tránh ra.."
 Tô Mạn Ninh tức giận xoay người đẩy Trạch Thế Vũ sang một bên rồi đi nhanh vào bếp, miệng không ngừng lẩm bẩm mắng chửi..
 "Trạch Thế Vũ anh là cái đồ đáng ghét.."
  "Trạch Thế Vũ cái đồ chết bầm, khó ưa.."
 Trạch Thế Vũ mặc dù nghe thấy những lời vừa rồi của Tô Mạn Ninh, nhưng vẫn không hề cảm thấy tức giận, thản nhiên đi đến ghế sofa ngồi xuống bật tivi lên xem..
  Bên trong phòng bếp Tô Mạn Ninh mở tủ lạnh ra tìm kiếm một vài thứ để chuẩn bị bữa tối..
  Đắn đo suy nghĩ một lúc cuối cùng Tô Mạn Ninh cũng chọn một con cá đã được làm sẵn trong tủ lạnh, thêm một vài quả cà chua chín đỏ...
  Tô Mạn Ninh muốn làm món cá chiên giòn sốt cà chua giống với món mà Trạch phu nhân hay nấu cho cô ăn khi còn ở Trạch gia..
  Tô Mạn Ninh bắt đầu đem cá với cà chua rửa sạch lại với nước, sau đó cắt cà chua ra từng miếng nhỏ vừa ăn cho vào một cái tô..
  Tiếp theo sẽ để một cái chảo lên bếp, tiếp tục cho dầu vào, đợi khi dầu sôi lên Tô Mạn Ninh sẽ cho cá vào để chiên...
 Các bước thực hiện đều rất chuyên nghiệp, cho đến khi Tô Mạn Ninh cho cá vào chảo, thì mọi thứ hoàn toàn khác..
  Tô Mạn Ninh vừa nhìn thấy dầu đã sôi thì cho cá ngay vào chảo, do không có kinh nghiệm nấu nướng, không lấy đồ che chắn, vả lại lúc cho cá vào chảo qua gấp rút nên đã làm dầu văng túng té...
 "Á.."
 Tô Mạn Ninh giật mình khi dầu văng trúng tay, đau rát mà hất văng mọi thứ gần đó xuống sàn...
  Càng lúc càng thấy nóng rát, Tô Mạn Ninh nhanh chóng chạy đến làm dịu vết bỏng bằng vòi nước sạch, sau đó mới đi đến chỗ để hộp dụng cụ y tế...
  Lấy xuống để xử lý vết bỏng ở tay, do Tô Mạn Ninh là bác sĩ nên việc sơ cứu vết bỏng rất nhanh chóng, do mãi mê chăm sóc vết bỏng ở tay..
  Vì không muốn nó để lại sẹo mà quên mất luôn chảo cá trên bếp, trong khi đó Tô Mạn Ninh lại bật lửa quá to, làm cho cá nhanh chóng chín vàng, mà dần chuyển sang màu đen của cháy...
Đang chuẩn bị để hộp y tế về chỗ cũ, thì ngay lập tức bị lời nói của Trạch Thế Vũ làm cho giật hết cả mình làm rơi xuống đất...
  Trong khi đó Trạch Thế Vũ đang chăm chú xem tivi ngoài phòng khách, chờ đợi bữa tối do Tô Mạn Ninh chuẩn bị...
 Sau đó giật mình khi nghe tiếng hét trong bếp, ngay vào đó vài phút một luồng khói bay ra ngoài cùng với mùi khét nghi ngút..
  Trạch Thế Vũ lúc này mới phát hiện ra có chuyện chẳng lành, ba chân bốn cẳng chạy ngay vào phòng bếp..
 Vừa bước vào đã nhìn thấy cái chảo cháy khét, khói không ngừng bốc lên, mọi thứ vung vãi khắp nơi...
 Trong khi đó Tô Mạn Ninh lại thản nhiên như không có chuyện gì, chăm chú thoa thuốc lên tay, khiến anh vô cùng tức giận mà hét lớn...
 "Tô Mạn Ninh cô đang làm cái quái gì vậy.."
 Sau đó bước nhanh đến tắt bếp, bấm vào cái máy hút khử trùng phòng bếp, hút hết khói ra ngoài....
  Tô Mạn Ninh lúc này mới nhận ra tầm quan trọng của vấn đề, cảm thấy vô cùng có lỗi, chỉ vì sự bất cẩn của mình mà mọi thứ đang yên bình bỗng trở nên hoảng loạn...
  "Tôi..tôi xin lỗi.."
  Do quá hoảng sợ nên Tô Mạn Ninh nói chuyện có chút lắp bắp...
  "Cô nghĩ vội những gì mà cô của làm chỉ cần nói xin lỗi là xong sao.."
  Trạch Thế Vũ vẫn chưa thể nguôi ngoai cơn giận lúc này mà lên tiếng trách móc Tô Mạn Ninh...
 "Tôi không cố ý, chỉ là... chỉ là.."
 Tô Mạn Ninh dùng tay che chắn cái tay đang bỏng rát của mình mà nói, không muốn để Trạch Thế Vũ nhìn thấy...
  Ngược lại Trạch Thế Vũ không thể kìm nén được cảm xúc của mình mà liên tục la mắng Tô Mạn Ninh, trách cô không biết yêu thương bản thân mình...
  Nếu Trạch Thế Vũ không kịp thời phát hiện thì có khi cái bếp này, hay cả cái nhà này cũng có thể bị thêu rụi luôn rồi...
  "Chỉ là cái gì, Tô Mạn Ninh cô đừng có ở đó tìm lý do để biện minh cho sự bất cẩn vừa rồi của mình.."
  "Cô xem cô bây giờ đi, trong như một kẻ đứng đầu đáng ghét, dẫn cả đoàn quân để phá nát cái nhà bếp của tôi vậy.."
 Trạch Thế Vũ vừa nói vừa nhìn xuống đống cà chua cùng với những mảnh vỡ của tô nằm lăn lóc khắp cả sàn nhà...
  "Thật đúng là một sai lầm tai hại khi tôi cho dì Hà về sớm.."
 Trạch Thế Vũ nói xong thì đưa tay lên trán vuốt tóc một cách đầy bất lực..
  "Tôi thật sự xin lỗi, hay là để tôi quét dọn lại một chút, như vậy nhà bếp sẽ sạch sẽ lại như trước ngay thôi.."
  Tô Mạn Ninh nhanh chóng ngồi xuống nhặt từng mảnh vỡ, vô tình để lộ vết bỏng trên tay, mà lúc này Trạch Thế Vũ cũng vừa hay nhìn thấy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.