Lần tiêu diệt thổ phỉ này không giống với những lần trước, có rất nhiều công việc cần phải chuẩn bị, Khánh Mộ Lam ký giấy quân lệnh, sau đó vội rời khỏi.
Hầu Tử nhìn bóng lưng của Khánh Mộ Lam, đôi mắt tràn đầy vẻ lo âu: “Tiên sinh, ngài để một mình Mộ Lam cô nương dẫn quân đi tiêu diệt thổ phỉ thật sao?”
Khánh Mộ Lam đã từng dẫn quân đi tiêu diệt thổ phỉ một lần, kết quá thất bại mà về, Hầu Tử lo lắng lần này cô ấy cũng giống như vậy.
“Con người sẽ phải trưởng thành mà, ban nãy ngươi cũng nghe thấy kế hoạch của Mộ Lam rồi đó, chứng tỏ cô ấy đã biết tính toán rồi, chúng ta cần cho cô ấy cơ hội!”
Kim Phi nhìn ra ngoài sân: “Hãy hy vọng Mộ Lam có thể mang về bất ngờ cho chúng ta đi.”
Thật ra khi Khánh Mộ Lam đưa ra đề xuất tiêu diệt thổ phỉ, Kim Phi cũng không muốn đồng ý, nhưng sau mấy ngày suy nghĩ kỹ càng, lại viết thư trao đổi với Cửu công chúa, cuối cùng y mới đưa ra quyết định đồng ý lời cầu xin của Khánh Mộ Lam.
Tương lai khi y ổn định Giang Nam và Trung Nguyên, phải có một lượng nhân sĩ lớn, nhưng trong tay Kim Phi thiếu người nghiêm trọng, bắt buộc phải đào tạo trợ thủ mới.
Khánh Mộ Lam đã chắc chắn ủng hộ y và Cửu công chúa ngay từ ban đầu, khỏi phải nghỉ ngờ về độ trung thành, còn một lòng muốn thành lập đội quân Nương tử thứ ba, hơn nữa cô ấy lại là người chịu trách nhiệm, vận hành xưởng cá muối theo mô hình xưởng dệt và xưởng xà phòng thơm.
Xét từ hai phương diện này, Khánh Mộ Lam là một ứng cử viên rất xứng đáng được đào tạo, duy chỉ có một lỗi nhỏ là lần tiêu diệt thổ phỉ thất bại kia.
Qua thư, Cửu công chúa đã tổng kết mấy nguyên nhân thất bại của Khánh Mộ Lam trong lần trước.
Đầu tiên, đội quân mà Khánh Mộ Lam dẫn theo là đội quân tạm thời mới được điều từ vùng khác tới, mặc dù không phải là binh lính ẻo lả, nhưng sức chiến đấu không kém binh lính ảo lả là bao.
Thứ hai, bởi vì lúc trước Trương Lương tiêu diệt thổ phỉ, ép bọn thổ phỉ không thể không bắt tay với nhân, chuẩn bị chiến một trận sống mái với tiêu cục Trấn Viễn.
Kết quả bọn họ không gặp được tiêu cục Trấn Viễn, mà gặp được Khánh Mộ Lam.
Thứ ba, Khánh Mộ Lam quá nóng lòng chứng minh bản thân, nên trúng bẫy của thổ phỉ.
Trong thư Cửu công chúa còn dặn Kim Phi phải khảo sát Khánh Mộ Lam cho kỹ, nếu như cô ấy thật sự đã tiến bộ, vậy thì cứ cho Khánh Mộ Lam một cơ. hội.
Khoảng thời gian Kim Phi ở lại Đông Hải này, không chỉ đôn thúc xây dựng thành mới, mà còn đang thầm quan sát Khánh Mộ Lam.
Dạy người bằng lời, người không hiểu, dạy người bằng bài học thực tế, một lần là hiểu ngay.
Khánh Mộ Lam xuất thân là con nhà tướng, cũng biết tầm quan trọng của kỷ luật quân đội, nhưng đó chỉ là thứ trôi nổi bên ngoài mà thôi.
Từ sau đợt tiêu thổ phỉ thất bại lần trước, Khánh Mộ Lam đã bị đả kích lớn vô cùng, bởi vậy cô ấy càng nhận thức sâu sắc hơn tầm quan trọng của kỷ luật, cho nên khi huấn luyện đội an ninh ở xưởng cá muối, đã áp dụng hoàn toàn tiêu chuẩn của tiêu cục Trấn Viễn để huấn luyện.
Trong quá trình bố trí chỗ ở cho dân ty nạn lần này, đội an ninh mang lại hiệu quả rất lớn, họ đã hoàn thành tất cả nhiệm vụ Kim Phi đề ra, ổn định Đông Hải, điều này cũng chứng minh thành quả huấn luyện của Khánh Mộ Lam.
Bản thân Khánh Mộ Lam cũng có sự thay đổi rất lớn, không chỉ lấy mình làm gương trong huấn luyện, mà còn bắt đầu nghiêm túc tìm đọc binh thư, tính cách mặc dù vẫn tùy tiện như cũ, nhưng khi làm chuyện chính sự đã bình tĩnh hơn nhiều, nếu không cô ấy cũng không thể vừa huấn luyện đội an ninh, vừa vận hành xưởng cá muối tốt như vậy được.
Vừa nãy khi cô ấy đưa ra kế hoạch, đồng ý thực hiện hành động lần này với Tả Phi Phi, thậm chí còn thay thế vị trí chỉ huy của Tả Phi Phi, đã chứng minh rằng cô ấy trưởng thành rồi.
Có quá nhiều xưởng năm dưới quyền Kim Phi, nhưng ngoại trừ xưởng xà phòng thơm và xưởng dệt, thì những xưởng khác không tự huấn luyện lực lượng vũ trang của riêng mình, một là bởi vì những xưởng đó không tạo quan hệ với Kim Phi và Cửu công chúa, nếu tự ý thành lập lực lượng võ trang của riêng mình, sẽ bị coi là có ý đồ bất chính.
Hai là muốn thành lập và xây dựng đội an ninh thì phiền phức vô cùng, không chỉ làm trễ nải công việc sản xuất thường ngày, mà còn hao phí rất nhiều thời gian và sức lực.