Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)

Chương 4141: Sau khi lô thóc đầu tiên về




Hôm nay là giao thừa nên đương nhiên Trịnh Trì Viễn sẽ không quấy rầy gia đình Kim Phi ăn cơm đoàn tụ, vội vàng xua tay: “Huynh đệ thủy quân vẫn còn đang đợi ta về phát tiền thưởng cho bọn họ nên ta không đi đâu, ngày mai ta sẽ đến chúc tết bệ hạ và tiên sinh!"
Kim Phi cũng không cưỡng ép anh ta, y tiễn Trịnh Trì Viễn đi thì bèn theo Nhuận Nương trở về.
Hôm nay nhà ăn vô cùng náo nhiệt, ngay cả Đường Tiểu Bắc đang bôn ba bên ngoài cũng trở về, Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương đã bận rộn từ sáng sớm để nấu một bàn lớn đồ ăn.
Người một nhà bật đèn điện và có một bữa cơm đoàn viên vô cùng náo nhiệt.
Sau bữa tối, Kim Phi đưa cho bốn đứa nhỏ, mỗi đứa một bao lì xì, Đường Tiểu Bắc cũng đi tới góp vui, đưa tay về phía Kim Phi: “Của ta đâu?"
“Muội chính là ông Thần tài của Đại Khang chúng ta, vậy mà muội lại tìm ta xin bao lì xì sao?” Kim Phi vỗ nhẹ vào lòng bàn tay Đường Tiểu Bắc.
“Ta vất vả làm việc cả năm mà cuối cùng ngay cả một cái bao lì xì cũng không có..” Đường Tiểu Bắc giả vờ tủi thân, sau đó đưa tay nâng cằm Kim Phi: “Không có bao lì xì thì thưởng thịt cũng được!”
Xa cách lâu ngày gặp lại còn mặn nồng hơn đêm tân hôn, Đường Tiểu Bắc đã không về nhà lâu như vậy, vất vả lắm mới về được một chuyến nên đương nhiên sẽ không buông tha Kim Phi.
Dạo này rất ít khi Kim Phi đến phòng thí nghiệm, đèn và dây điện đều do Vạn Hạc Minh và Tả Chi Uyên làm cùng với một nhóm người trợ giúp.
"Đứa nhỏ còn ở đây, trêu đùa cái gì vậy?" Quan Hạ Nhi tức giận vỗ Đường Tiểu Bắc một cái.
Đường Tiểu Bắc quay đầu lại, phát hiện bốn đứa nhỏ đang nhìn trộm thì trừng mắt nhìn bọn họ một cái rồi mới nháy mắt với Kim Phi và xoay người định rời đi nhưng lại bị Kim Phi kéo lại.
“Bọn nhỏ vẫn còn ở đây.” Đường Tiểu Bắc bắt chước giọng điệu của Quan Hạ Nhi rồi khế đẩy Kim Phi một cái.
“Đừng nghịch, ta có chính sự muốn nói với muội.” Kim Phi nói: “Trước đây để hợp tác xã mua bán thống kê số lượng thóc giống, hợp tác xã mua bán đã thống kê chưa?”
Đồng bằng Xuyên Thục vốn được mệnh danh là vùng đất trù phú, sau nhiều năm làm công cuộc ra công cứu giúp, hầu hết các nơi ở Xuyên Thục đã có kênh rạch nối liền, đáp ứng điều kiện cơ bản để trồng lúa nước.
Hơn một tháng trước, Kim Phi đã yêu cầu hợp tác xã mua bán thống kê số lượng thóc giống cần thiết trên địa phương để chuẩn bị trước, giờ đây Đường Tiểu Bắc đã trở về nên y muốn thử hỏi một chút.
“Tết Nguyên đán mà không để người ta nghỉ ngơi một chút sao?” Đường Tiểu Bắc trợn mắt nhìn Kim Phi nhưng vẫn trả lời: “Đã thống kê xong rồi nhưng lô thóc này được mang về từ nước K, nghe nói vẫn là thóc cũ của những năm trước, chàng xác định có thể làm thóc giống sao? Ngộ nhỡ bị người nước K hãm hại thì năm sau sẽ không có thu hoạch! ”
“Sau khi lô thóc đầu tiên về, Ngụy tiên sinh đã làm thí nghiệm nảy mầm trong nhà kính, tỷ lệ nảy mầm phù hợp với điều kiện để làm thóc giống.” Kim Phi giải thích nói: “Ngụy tiên sinh cũng sẽ tiến hành kiểm tra lô thóc thứ hai, nếu không đủ điều kiện thì sẽ không sử dụng nữa.”
Lương thực để lâu sẽ ảnh hưởng đến hoạt tính của hạt giống, thóc có thể dùng làm hạt giống hay không thì tỷ lệ nảy mầm là một chỉ số quan trọng, Kim Phi đương nhiên cũng lo lắng về những vấn đề mà Đường Tiểu Bắc lo lắng, nhưng xét theo kết quả kiểm tra trước mắt thì lô thóc gạo đầu tiên được dùng làm hạt giống không có vấn đề gì.
“Trong lòng chàng có tính toán là được.” Đường Tiểu Bắc nói: “Bảng thống kê đã làm xong rồi, tối mai khi đến ăn cơm ta sẽ mang đến cho chàng.”
"Đừng đưa cho ta nữa, muội cho người gửi đến bộ Hộ để bọn họ lưu giữ hồ sơ, sau đó gửi đến ngự thư phòng đi.” Kim Phi nói.
"Được." Đường Tiểu Bắc cũng không phản đối mà gật đầu đồng ý.
Châu Nhi bước vào từ phía bên ngoài: “Bệ hạ, tiên sinh, Thiết đại nhân cùng các vị đại nhân đến ngự thư phòng rồi.”
Mặc dù Kim Phi không thích xã giao nhưng đám người Thiết Thế Hâm đến chúc tết thì Cửu công chúa bắt buộc phải gặp mặt và Kim Phi cũng phải có mặt.
“Các nàng chơi đi, ta và Vũ Dương đi xem xem." Kim Phi gật đầu với đám người Quan Hạ Nhi rồi cùng Cửu công chúa trở lại ngự thư phòng.
Đúng như Kim Phi nghĩ, Thiết Thế Hâm và những người khác đến đây chúc tết.
Đợi đến khi hoàn tất một loạt thủ tục thì cũng đã gần nửa đêm.
"Cuối cùng thì cũng xong rồi." Cửu công chúa ngồi nghiêm chỉnh mấy tiếng đồng hồ nên rất mệt mỏi, lúc này các đại thần đã rời đi nên cô ấy bèn đứng dậy vươn vai.
Ngự thư phòng có trang bị hệ thống sưởi, quần áo của Cửu công chúa cũng không dày lắm, khi vươn vai thì vòng eo càng lộ rõ nên không khỏi khiến Kim Phi nhìn nhiều hơn một chút.
Cửu công chúa nháy mắt với Châu Nhi một cái, Châu Nhi nhanh chóng lui ra ngoài, Cửu công chúa mím môi đi đến trước mặt Kim Phi rồi ngồi lên đùi y, vòng hai tay ôm lấy cánh tay của Kim Phi rồi hôn lên mặt y một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.