Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang)

Chương 4241: Khu gieo trồng rong biển




Ruộng này không phải là ruộng thí nghiệm được cày sâu bừa kỹ mà là ruộng thông thường được canh tác theo quy trình canh tác của người dân bình thường. ở Đại Khang, thông qua năng suất trung bình trên một mẫu ở đây thì có thể được sử dụng để dự đoán được năng suất bình thường của canh tác giống lúa nước L với quy mô lớn.
Kim Phi quan sát một lúc rồi suy đoán: “Ta cảm thấy sản lượng mỗi mẫu phải từ 350 cân đến 420 cân.”
“Cao như thế sao?” Ngụy Vô Nhai có chút ngờ vực: “Năng suất mỗi mẫu ở ruộng thí nghiệm năm ngoái cũng chỉ hơn 400 cân.”
“Năm ngoái là năm đầu tiên chúng ta trồng trọt nên cũng chưa có nhiều kinh nghiệm trong việc trồng và chăm sóc cây giống, thời tiết cũng không được tốt nên thật ra sản lượng có chút thấp.” Kim Phi giải thích: "Thời tiết năm nay tốt hơn năm ngoái nhiều, ở đây lại bón phân chuồng nên chắc không chênh lệch nhiều lắm đâu."
"Hy vọng là như thế!” Ngụy Vô Nhai nghe Kim Phi nói như thế thì trong lòng cũng tràn đầy sự kì vọng.
Mảnh ruộng này cũng chỉ có mấy chục mẫu, Ngụy Vô Nhai tìm mấy chục binh phủ cùng nhau làm việc nên chỉ trong buổi sáng cùng ngày đã gặt xong và đưa ra sân đập lúa, và đến buổi chiều thì đã đập xong.
Đúng như Kim Phi dự đoán, năng suất trung bình trên một mẫu đạt tới hơn 380 cân, hơn nữa đây là lúa được phơi khô tự nhiên trên đồng cho đến khi chín hoàn toàn, cho dù có hụt cân sau khi phơi nắng thì năng suất cuối cùng trên mỗi mẫu cũng phải trên 350 cân.
Điều này cũng mang lại cho Kim Phu và Ngụy Vô Nhai một liều thuốc an thân.
Khi lứa lúa này chín thì các cây lương thực khác cũng bước vào giai đoạn chín.
Năm nay ông trời cũng rất nhân từ, không có giông bão kéo dài nên toàn bộ người dân Xuyên Thục đều vô cùng bận rộn vào mùa hè và mùa thu và mãn nguyện với vụ mùa bội thu.
Bên phía Xuyên Thục như thế này thì bên phía Trung Nguyên và thành Du Quan cũng có một vụ mùa bội thu tương tự.
Dù biết trước khoai tây có năng suất cao nhưng khi thấy số củ khoai tây thu hoạch được dưới một gốc cây khoai tây cũng đủ cho một người ăn trong hai ngày thì Lưu Thiết và Điền tiên sinh cũng xúc động không thôi.
Thậm chí công chúa Lộ Khiết của thành Du Quan còn ngồi xổm trên mặt đất rồi khóc.
Người dân thời phong kiến đã bị nạn đói hoành hành hàng nghìn năm, giờ đây cuối cùng vấn đề nan giải này cũng đã được giải quyết.
Người dân của huyện Phong Lăng và những người chăn nuôi của liên minh các bộ lạc nhỏ còn vui hơn cả đến Tết, đoàn ca múa và nhật báo Kim Xuyên cũng nhân cơ hội này để phát động một làn sóng dư luận khác, sức ảnh hưởng của tiêu cục Trấn Viễn và Kim Phi lại đạt tới một tâm cao mới một lần nữa.
Năm nay là vụ mùa bội thu nhất của Xuyên Thục trong lịch sử của Đại Khang và còn được nhà sử học sau này gọi là năm đầu tiên trỗi dậy của Đại Khang.
Có vụ thu hoạch bội thu lương thực nên hoạt động thương mại giữa hạm đội Đông Hải và nước K vẫn chưa bao giờ dừng lại.
Hạm đội kéo đi hết đợt này đến đợt khác đồ sắt, vải vóc, đồ sứ và các hàng hóa khác, sau đó mang từ nước K về hết thuyền này đến thuyền khác gồm lương thực và cây bông vải.
Khu gieo trồng rong biển ở Đông Hải cũng dần đi vào quỹ đạo và có thể sản xuất một lượng rong biển nhất định mỗi ngày.
Xưởng đóng thuyền số 3 ở Đông Hải cũng không hề nhàn rỗi trong hơn nửa năm qua, một lượng lớn người dân tị nạn đổ vào Đông Hải đã cung cấp đủ lực lượng lao động cho Đông Hải nên xưởng bến tàu số 3 cũng được mở rộng theo.
Xưởng đóng thuyền số 3 chủ yếu sản xuất thuyền đánh cá, sau khi bến tàu được mở rộng thì số lượng thuyền đánh cá được sản xuất cũng ngày càng nhiều, đội đánh bắt cũng phát triển nhanh chóng, cá đánh bắt được cũng ngày càng nhiều.
Khi ngày càng có nhiều thuyền lầu được đưa vào hoạt động thì đội đánh bắt còn đặc biệt thành lập một nhánh đội săn cá khổng lồ chuyên đánh bắt những loài cá khổng lồ như cá voi.
Nhờ nỗ lực của nhiều bên nên trữ lượng lương thực ở Xuyên Thục đã đạt đến ngưỡng cao nhất trong lịch sử.
Không dám nói rằng đã giải quyết được vấn đề ấm no của toàn bộ Đại Khang nhưng ít nhất là khu vực Xuyên Thục và Đông Hải cùng với một số quận ở Giang Nam và Trung Nguyên do tiêu cục Trấn Viễn kiểm soát đã không còn phải lo lắng về vấn đề lương thực trong vòng hai năm tới.
Trong tay có lương thực, trong lòng không hoảng hốt, vấn đề lương thực đã được giải quyết sơ bộ nên tâm tư của Cửu công chúa lại bắt đầu trỗi dậy.
Sau bữa cơm tối, Cửu công chúa gọi Kim Phi đến ngự thư phòng rồi dò hỏi: "Phu quân, sáng nay Tiểu Ngọc đến báo cáo, nói rằng lớp đào tạo thứ năm về chiến dịch đánh đổ cường hào phân chia lại ruộng đất chuẩn bị tốt nghiệp rồi, có phải chúng ta nên hành động rồi không?”
Sự thất bại của kênh Hoàng Đồng đã khiến Kim Phi nhận ra nhược điểm của việc mở rộng nhanh chóng, sau khi trở về y đã điều chỉnh chiến lược, giảm tốc độ mở rộng và tập trung vào phát triển nội bộ.
Cửu Công chúa tin rằng bây giờ là lúc tiếp tục mở rộng sản xuất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.