“Rõ!”
Thiết Chùy đáp một tiếng, xoay người chạy về phía phương trận của các cựu binh và nữ binh lính.
Lúc này ngoại trừ những người bắt buộc phải canh giữ ở vị trí cố định, những cựu binh và binh lính nữ khác đều đã tới.
Nhưng cộng lại mới chỉ có 43 người mà thôi.
Advertisement
Thiết Chùy cũng lười chọn, trực tiếp bỏ ba nữ binh lính ở bên cạnh ra, dẫn theo những người còn lại chạy về phía chuồng ngựa.
“Lưu Thiết”.
Trưởng làng lại hét một tiếng, Lưu Thiết lập tức đi tới.
Advertisement
“Con tập hợp đội hộ vệ và đội đánh hổ, đi tìm Mãn Thương nhận mười cái cung hạng nặng, ba cái máy bắn đá dùng xe kéo, lập tức xuất phát!”
“Đội hộ vệ, đội đánh hổ, tất cả đi tới nhà kho cùng ta, chuẩn bị sẵn sàng!"
Lưu Thiết hét lên một tiếng, một đám đàn ông lập tức đứng ra.
Về cơ bản là tất cả những người đàn ông ở làng Tây Hà.
Sau khi những người này rời đi, trên sân chỉ còn lại một đám phụ nữ, mấy nữ binh lính và mấy thành viên bị thương như Đại Tráng, Hầu Tử.
“Lưu Ngọc!”
Trưởng làng gọi con gái của mình lên.
“Con có mặt!”
Lưu Ngọc phấn khích tiến lên trước, ngẩng đầu nhìn lên.
“Con lập tức tập tập hợp phụ nữ trong làng lại, sơ tán tất cả mọi người tới nhà ăn của xưởng dệt, đợi đến trước khi Kim Phi quay về, mọi người cứ ở yên đó!”
Hơn một nửa số cựu binh và nữ binh lính đã đến tiêu cục ở Quảng Nguyên, những người còn lại không những phải phong tỏa ba nhóm thổ phỉ, còn phải tập hợp thành nhóm trấn áp thổ phỉ để dạy dỗ những đám thổ phỉ nhỏ, người còn ở lại trong làng không nhiều.
Bây giờ các cựu binh canh giữ làng, các binh lính nữ đều bị Thiết Chùy dẫn đi, đàn ông thì gần như bị Lưu Thiết dẫn đi hết rồi.
Người duy nhất mà ngôi làng có thể trông cậy vào là các thành viên bị thương và phụ nữ, hoàn toàn không thể chống đỡ cả ngôi làng được.
Cách tốt nhất là tập hợp mọi người lại để quản lý.
Theo lệnh của trưởng làng, toàn bộ của làng Tây Hà đều trở nên tất bật.
Đầu tiên là Thiết Chùy với tốc độ nhanh nhất, dẫn theo hơn 40 chiến mã, lao ra khỏi làng.
Ngay sau đó, Lưu Thiết dẫn theo hầu hết đàn ông trong thôn, đẩy mấy chục chiếc xe lớn nhỏ chạy ra ngoài.
Tất cả phụ nữ trong làng đều hành động, dẫn theo con cái và đồ đạc đáng giá trong nhà, mau chóng tới nhà ăn xưởng dệt.
Đường Đông Đông cũng tạm thời dừng công việc ca đêm ở xưởng dệt, nữ công nhân của làng Tây Hà và lang Quan Gia, toàn bộ đều đưa tới tập hợp ở nhà ăn xưởng dệt.
Các nữ công nhân từ nơi khác đến được yêu cầu quay về ký túc xá ngay lập tức.