Xuyên Không, Ta Trở Thành Trân Bảo Phá Án

Chương 700:




Vì vậy, dữ liệu phá án của đội Đông Xuyên lập tức tăng vọt, trở thành đội đứng đầu trong số 30 đội tinh anh.
Trước đó vị trí đứng đầu luôn được đội của thủ đô giữ vững, sau trận chiến này, đội tỉnh Đông Xuyên đã vượt qua ba đội, vươn lên dẫn đầu.
Những người tham gia cuộc thi đều không nghi ngờ gì về sức mạnh của tỉnh Đông Xuyên. Đội này đã thể hiện khả năng của mình bằng những con số ấn tượng, nếu bây giờ bọn họ còn nói điều gì không tốt thì quả thật là không thể chấp nhận được.
Không chỉ vậy, tất cả các thành viên của các đội tham gia đều âm thầm thay đổi mục tiêu mà bọn họ muốn theo đuổi.
Thời gian kết thúc cuộc thi ngày càng gần, khi mọi người cho rằng điểm số cơ bản đã được xác định, đột nhiên các đội nhận được một tin tức, đội Đông Xuyên lại một lần nữa làm nên chuyện lớn, bọn họ lại bắt được một băng nhóm!
Băng nhóm này có liên quan đến nhiều vụ bắt cóc chưa được giải quyết, cũng có liên quan đến nhiều vụ buôn bán người và lừa đảo lao động.
Khi nghe tin này, mọi người trong các đội đều sững sờ.
Những người của tỉnh Đông Xuyên này thực sự rất giỏi làm việc lớn, mỗi lần đều là bắt được một băng nhóm lớn!
Mỗi băng nhóm đều có liên quan đến một loạt các vụ án, tính như vậy thì số vụ án mà đội tỉnh Đông Xuyên phá được là rất lớn.
Các đội khác cũng phá được một số vụ án liên quan đến băng nhóm, nhưng đội Lâm Linh có hiệu quả làm việc cao, một khi bắt đầu hành động bắt giữ, là bắt giữ toàn bộ, chuỗi chứng cứ cũng được xây dựng một cách đặc biệt chắc chắn, đây là điều được công nhận.
Cách thức phá án này rất dễ dàng để kiện cáo thành công, khiến nghi phạm nhận được sự trừng phạt thích đáng. Chỉ riêng điều này đã tạo ra khoảng cách nhất định với các đội khác.
Bất cứ ai, chỉ cần xem hồ sơ phá án của đội Lâm Linh, đều phải nói một câu, quá đẹp.
Chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc cuộc thi, gần như kết quả cuộc thi đã được xát định. Trong gần nửa tháng qua các tội phạm trong tỉnh Z đều cũng như cỏ dại, bị diệt sạch, nhiều băng nhóm đã bị tiêu diệt trong chiến dịch này.
Sáng hôm đó, Lâm Linh cùng Sở Nam đi xe của Từ Diệc Dương đến hội nghị tỉnh. Lâm Linh không biết mục đích của cuộc họp, trước đó cô cứ nghĩ sẽ không có cuộc họp nào nữa trước khi cuộc thi kết thúc.
Việc bổ sung cuộc họp này một cách đột ngột, bên tỉnh Z cũng không thông báo lý do với bọn họ. Lúc đến một hội trường nhỏ của tỉnh, có khá nhiều người phụ trách các đội đã đến, khi nhìn thấy Lâm Linh, bọn họ đều chủ động tiến lại chào hỏi cô, thái độ thân thiện hơn nhiều so với khi gặp mặt lần đầu.
Sở Nam tìm một người quen biết nhiều tin tức, hỏi về mục đích cuộc họp, người quen này nghe được một chút thông tin nội bộ, anh ta thì thầm với Sở Nam: "Có một vụ án lớn, nghe nói có người đào được ba bộ xương vô danh ở cánh đồng dưới chân núi."
"Điểm khó khăn là, xương bị lửa thiêu cháy, không thể xét nghiệm DNA. Mảnh đất đó bỏ hoang nhiều năm rồi, không ai trồng trọt. Lần này cho chúng ta họp, có lẽ là vì vụ án này."
Nói đến đây, anh ta nhìn Sở Nam, nhắc nhở: "Lần thi đấu lớn này, tổ của các cậu đã tạo nên tiếng vang lớn. Đây là điều tốt, mang vinh quang cho tỉnh nhà."
"Bây giờ gặp phải vụ án khó, nhóm của các cậu có thể sẽ được giao trọng trách. Nhưng hiện trường vụ án ở nơi hẻo lánh, lại không thể xét nghiệm DNA, thật sự rất khó khăn! Cậu chú ý một chút, đừng khoe tài, tốt nhất là kéo thêm vài đội để mọi người cùng nhận vụ án này, tránh để đến phút cuối cùng lại mất mặt."
Hai người đang nói chuyện, cửa hội trường mở ra, một vài lãnh đạo đã bước vào. Mọi người nhanh chóng ngồi xuống, chờ cuộc họp bắt đầu.
"Trước tiên, thay mặt cho Ban lãnh đạo ban tỉnh của tỉnh Z và các cơ quan cảnh sát trong tỉnh, tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến tất cả các bạn vì những nỗ lực không ngừng nghỉ trong suốt nửa tháng qua. Trong thời gian này, chúng ta đã cùng chung tay, hợp sức, đưa hàng trăm đối tượng vi phạm pháp luật ra trước pháp luật, triệt phá nhiều băng nhóm tội phạm hoạt động liều lĩnh, nhanh chóng ngăn chặn xu hướng tội phạm gia tăng ở tỉnh nhà."
Một vị lãnh đạo ban tỉnh của tỉnh Z phát biểu ngắn gọn, khẳng định sự đóng góp tích cực của các đội tinh anh từ các tỉnh trong gần nửa tháng qua.
Tiếp theo, vị lãnh đạo được Bộ cảnh sát cử đến phát biểu, ông khá trẻ, mới ngoài bốn mươi tuổi, đang ở độ tuổi sung sức nhất.
Trước khi phát biểu, vị lãnh đạo này đã nhìn lướt qua các đại diện của các đội tinh anh từ các tỉnh dưới khán đài, sau khi nhìn xong, ông mới nói: "Trong cuộc thi đấu lớn lần này, đã xuất hiện nhiều phương pháp và suy luận phá án đáng để cán bộ chiến sĩ cảnh sát các địa phương học hỏi, có những vụ án rất xuất sắc, chúng tôi, những người làm công tác điều tra lâu năm cũng cảm thấy được khai sáng."
"Sau này các cán bộ liên quan sẽ ghi chép và tổng hợp lại những vụ án này, biên soạn thành tài liệu và phát đến các cơ quan cảnh sát các địa phương để học hỏi. Đối với một số vụ án đặc biệt xuất sắc, có khả năng sẽ được đưa vào tài liệu hướng dẫn của các trường đào tạo cảnh sát, phục vụ cho việc học tập và nghiên cứu của sinh viên."
Những vụ án này sẽ được đưa vào tài liệu hướng dẫn của các trường đào tạo cảnh sát? Các thành viên tinh anh dưới khán đài đều có chút mong chờ.
Lúc này, Lâm Linh đang ngồi ở hàng thứ hai, yên lặng lắng nghe các vị lãnh đạo phát biểu, lúc này, một vài người của đội tỉnh khác ở hàng ghế trước quay đầu nhìn cô.
Như đã hẹn trước, những người ngồi bên trái và bên phải cô cũng có người nhìn cô, Đội trưởng đội tỉnh A, Thường Vũ ngồi cạnh cô cũng không ngoại lệ. Thậm chí anh ta còn dùng khuỷu tay khẽ chạm vào Lâm Linh, mỉm cười với cô.
Lâm Linh đành phải giả vờ không nhìn thấy, tự động bỏ qua những ánh nhìn đó.
Lúc này, vị lãnh đạo trên bục vẫn tiếp tục phát biểu: "Chúng ta còn thấy một điều đáng mừng là các đội đã rất chú trọng đến việc ứng dụng công nghệ vào phá án. Về điểm này, có một số đội thể hiện rất nổi bật, tôi sẽ không nêu tên."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.