"Được...được lắm! Thằng nghịch tử...mày...mày dám bảo vệ con ả tiện nhân đó sao?" An Châu Diễm bất ngờ với hành động của Âu Minh Triết, bà nhịn không được mà hô hấp nặng nề, lời nói phát ra có chút lắp bắp.
Âu Minh Triết không nói gì, anh khẽ ôm Thẩm Chi Ưu vào lòng, rồi nhẹ nhành trấn tĩnh cô.
"Mục Tử Yên, tôi cho cô cơ hội giải thích, bằng không tôi sẽ không khách khí mà đăng những hình ảnh của cô trên mạnh đâu, bao gồm cả việc cô đã lên giường với ai..."
An Châu Diễm nghe những lời nói đó từ cháu trai của mình, bà vô cùng kinh ngạc, nhưng bà không tin, bà chắc chắn là do Thẩm Chi Ưu làm, chắc chắn là do cô xúi bậy.
Mục Tử Yên thoáng có chút sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của An Châu Diễm có vẻ như không tin vào lời nói của anh thì cô ta bắt đầu bình tĩnh lại, khẽ cười khẩy một tiếng.
Ha, Âu Minh Triết à, An Châu Diễm sẽ không tin lời anh nói đâu!
Vả lại, chỉ cần tôi nói An Châu Diễm gây sức ép lên anh thì anh không còn cách nào để từ bỏ tôi đâu, và anh còn lâu mới có thể lật được mặt tôi!
Mục Tử Yên tao nếu đã không có được thì mày cũng đừng hòng có được. Thẩm Chi Ưu, mày chết chắc rồi!
Không để Mục Tử Yên đắc ý, anh bế Thẩm Chi Ưu vào thư phòng, sau đó thì nhanh chóng lấy chiếc USB và một sấp các tờ giấy trong ngăn kéo đặt trên bàn, thuận tiện lấy một chiếc điện thoại ở trong ngăn bàn.
"Em ở đây đợi anh, anh sẽ xử lí xong thôi!"
Nói rồi anh cầm những thứ đó rời khỏi phòng. Trong phòng, Thẩm Chi Ưu ngơ người, cô đến bây giờ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Theo góc độ mà cô thấy, đây chắc chắn là âm mưu của Mục Tử Yên, đúng vậy, không thể sai được!
Mẹ kiếp, chưa gì đã tặng tôi một cú tát, Mục Tử Yên cô cũng không tốt lành gì!
Thẩm Chi Ưu trong lòng liền tức giận, cô định bụng sẽ bước ra chửi lại ả ta thì bây giờ lại phát hiện một điều...
Cửa phòng...khóa rồi?
Bên ngoài, Âu Minh Triết mặc kệ những lời nói nài nỉ của Mục Tử Yên, cô ta hết quỳ gối xin lỗi, lại khóc hết nước mắt mà anh vẫn cứ kiên quyết phải cắm dây, kết nối vào điện thoại kia của anh.
Những hình ảnh trên màn hình hiện lên, những sự việc từ từ được thu lại vào mắt An Châu Diễm, bà vô cùng bất ngờ, đôi chân run rẩy khuỵu xuống, ngạc nhiên đến không thể nói thành lời.
Đoạn video được quay lại trong khách sạn với một đôi nam nữ đang ân ái trong phòng, mà người con gái kia lại chính là Mục Tử Yên cùng một người đàn ông là Tổng Giám Đốc của tập đoàn S phía Tây.
[Bảo bối à, em không sợ bị phát hiện sao? Nếu chúng ta cứ vụng trộm như thế này mãi thì chi bằng em bỏ cái tên Âu Minh Triết đi!]
[Không được, anh không muốn có được tập đoàn đó sao? Em sẽ vươn lên làm phu nhân Âu Thị, sau đó thì sẽ tìm cách khiến tập đoàn phá sản, nhân cơ hội đó, anh sẽ mua lại nó!]
[Hahaha!! Em thật là xảo quyệt, đúng là lòng dạ đàn bà có khác!]
[Hứ, chứ không phải là vì cái lòng dạ này mà anh chiếm được cái tập đoàn hùng mạnh của hắn tao sao?]
[Được được, tất cả đều chiều theo ý em, đến lúc đó, chúng ta có cả khối tiền, ăn cả đời cũng không hết!]
Từng lời từng chữ in sâu vào não bà, nó lại vô tình cứa vào trúng tim bà, tạo thành một vết thương lớn. Mục Tử Yên...cháu dâu tương lai của bà đây sao? Tại sao...tại sao cháu lại hiểm độc đến vậy?
Âu Minh Triết nhìn biểu hiện của An Châu Diễm, anh xoay đầu nhìn Mục Tử Yên đang há mồm trợn mắt kinh ngạc nhìn lên màn hình, khẽ cười lạnh, anh cúi đầu kết nối tiếp chiếc USB trên tay.
Màn hình bây giờ lại chuyển thành một khung cảnh khác, trước mắt xuất hiện một cô gái mà bà đã ra tay bị kéo vào trong căn hầm, sau đó thì điều mà trong thân tâm An Châu Diễm không mong có nhất lại xuất hiện, người con gái với vóc dáng quen thuộc lại đang đay nghiến người mà bà đã giáng một cú tát, sau đó thì ra lệnh cho một đám người làm chuyện bẩn thỉu kia.
Đoạn video đó tiếp tục chạy, trong lòng bà thấp thỏm, bà bây giờ rất hối hận, cô gái mà bà đã giáng một cú tát đó lại sắp bị hãm hiếp trên màn hình, hại bà vô cùng sợ hãi, nước mắt bà rơi liên tục tuôn.
"Cô gái đó...Triết...con bé đó không sao chứ?" Bà nhanh chóng lay lay tay của Âu Minh Triết, run rẩy hỏi.
Bà là mắt mù nên mới tin lời Mục Tử Yên, sau đó thì vô tình hại một người con gái vô tội, nghĩ lại, bà không khỏi run sợ, chỉ vì bà mà con bé đó bị hại, bà...bà không can tâm!
Âu Minh Triết mím môi không nói gì.
An Châu Diễm thất thần nhìn màn hình, sau đó thì nhịn không được mà lao tới tát Mục Tử Yên một phát khiến đầu của cô ta quay hẳn sang một bên. Năm ngón tay hằn lên trên má, ả ta không ngờ người mà bị đánh lại chính là ả ta.
"Mày...Con tiện nhân dám lừa tao?" An Châu Diễm đã tức giận một, hiện giờ lại lại tức giận mười, lực mà bà đã tát vào má của Mục Tử Yên không phải là nhỏ, tất cả đều được giáng vào bên má của cô ta.
Thẩm Chi Ưu đứng ở bên trong, nghe thấy tiếng tát, trong đầu lại hiện lên một vạn suy nghĩ.
Là An Châu Diễm tát Âu Minh Triết sao??
Không được, cô phải ra bảo vệ anh ấy!!
Mở cửa, Âu Minh Triết anh mau mở cửa!!
**_____________________**
**Như đúng lời hứa, ta bão hai chương đây. Mưa à, Chúc mừng nàng nhé! ❤**