Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa

Chương 146: Đế vương huyết tộc có chút ngọt (1)




Edit: Diệp Thanh Thu
Beta: LoBe
___
Nàng là con mồi ngọt ngào nhất mà ta gặp được trong đời.
Quá khứ, hiện tại, tương lai đều vẫn sẽ như vậy.
—— Serrill · Bruch
###
"Thất bại, tự xem cái chết của mình một trăm lần."
Lúc Lật Manh trở lại không gian hệ thống liền nghe được âm thanh nhắc nhở lạnh băng, này, sao lại nói như vậy?
Sau đó cô thấy đầu mình, bùm bùm bùm!
Hiệu ứng bom tấn 3D công nghệ siêu sao phát nổ ngay trước mắt cô. Không chỉ có pháo hoa nổ, còn cộng thêm hiệu ứng hình ảnh. Bảy sắc cầu vồng sặc sỡ đập thẳng vào mắt.
Lật Manh ngơ ngác nhìn 100 lần, ừ, màu sắc phong phú, chi tiết đầy đủ, khiến cho căn phòng thí nghiệm nổ càng thêm chân thực.
Khá đẹp.
Xem xong, Lật Manh xoa xoa mắt vừa muốn nói gì đó thì đã bị âm thanh nhắc nhở vô tình đánh gãy dòng suy nghĩ:
【Mời ký chủ tiến vào vị diện tiếp theo, chuẩn bị thanh trừ kí ức, bắt đầu ——】
Lật Manh lập tức nói: "Tôi muốn lưu trữ ký ức."
Âm thanh nhắc nhở lại vang lên: 【Ký chủ không có quyền sửa đổi quy định, thỉnh cầu bị bác bỏ.】
Lật Manh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, những ký ức ngọt ngào trong đầu liên tục tuôn ra ngoài. Cô dùng hết sức ngăn cản, lại nhìn thấy ký ức của mình chảy vào một cái hộp đen.
Chiếc hộp lạnh lẽo thần bí, chậm rãi đóng lại trước mắt cô.
Mà khi hộp đóng lại, ký ức trong đầu cô cũng biến mất, chỉ còn sót lại chút ấn tượng mơ hồ.
Lật Manh khẽ nhíu mày, luôn cảm thấy...... Có điều gì đó rất quan trọng nhưng không thể nhớ rõ.
Âm thanh nhắc nhở: 【Bắt đầu xuyên qua.】
Lật Manh lại một lần nữa rơi vào bóng đêm.
——
Mặt trăng lạnh lẽo treo trên tòa lâu đài cổ nguy nga.
Ánh trăng rơi vào một căn phòng âm u trong lâu đài cổ.
Ánh trăng chiếu qua song cửa sổ vẽ lên đất hoa văn hình hoa hồng, ngọn nến màu trắng phát ra ánh sáng lờ mờ.
Trong phòng có một chiếc giường rất lớn, là giường mềm hình trụ phong cách châu Âu. Ở giữa tấm chăn nhung hoa lệ, có một thân hình nhỏ bé.
Cô gái yên tĩnh ngủ say, ánh trăng hắt lên hàng lông mi dài, cánh môi đỏ hồng so với hoa tường vi còn kiều diễm hơn, mái tóc xoăn màu nâu trải dài trên gối.
Tinh xảo như mỹ nữ trong tranh sơn dầu.
Đột nhiên hàng lông mi của cô khẽ run rẩy, cô gái từ từ mở mắt, lộ ra con người màu hồng ngọc trong veo.
Lật Manh xuyên tới vị diện này, nhất thời không rõ mình đang ở nơi nào. Cô cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, thân thể suy yếu lạ thường, tay chân đều không theo khống chế.
Đây là...... Giường? Lật Manh ngơ ngác nhìn ánh trăng nơi đầu giường.
Cạnh mép giường có bày một bình hoa kiểu Tây. Bên trong cắm hoa hồng mới nở.
Sau đó trong đầu Lật Manh hiện ra tư liệu của thế giới này.
Đây là vi diện...... Huyết tộc.
Thời gian tương đương với thời Trung cổ trong lịch sử phương Tây.
Ngoại trừ con người, nơi này còn có huyết tộc, nữ vu, người sói và đủ loại sinh vật khác cùng tồn tại. Mà huyết tộc là chủng tộc khủng bố nhất. Bọn họ bất tử, ưu tú, lãnh khốc, tuấn mỹ, mạnh mẽ, thống trị mọi chủng tộc.
Nhân loại bị coi là thức ăn của huyết tộc, đương nhiên không hài lòng. Thừa dịp huyết tộc xung đột nội bộ, mười ba gia tộc vì tranh quyền đoạt lợi mà tàn sát lẫn nhau.
Nhân loại thành lập Liên minh thợ săn huyết tộc, tự xưng là Thánh Minh, nhân cơ hội giết chết rất nhiều huyết tộc đơn độc, nhanh chóng lớn mạnh thị uy.
Được coi là chúa cứu thế của nhân loại.
Thánh Minh như mặt trời buổi ban trưa.
Lại không ngờ tới, sau khi huyết tộc chiến thắng cuối cùng thu thập xong đại loạn, bắt đầu tàn bạo phản công nhân loại. Thánh Minh là kẻ đứng mũi chịu sào, bị huyết tộc liên tiếp đánh bại.
Mắt thấy liên minh sắp bị tiêu diệt, thủ lĩnh Thánh Minh cuối cùng dũng cảm đưa ra quyết định một thân một mình lẻn vào lâu đài của đế vương huyết tộc, nhằm ám sát thủ lĩnh huyết tộc là Serrill Bruch.
Đây đúng là câu chuyện bi tráng.
Nhưng kịch bản của thế giới này vừa không phải Jack Sue, sảng văn hậu cung, cũng không phải ngôn tình não tàn.
Mà là —— câu chuyện mang hướng u ám.
Đúng vậy, cẩu tác giả đã hoàn toàn nổi điên.
Lật Manh thân là đệ nhất nữ phụ pháo hôi, chính là thủ lĩnh Thánh Minh kia. Nếu là truyện khác, kết cục khẳng định chính là "Lật Manh" thẳng tay xử lý tên huyết tộc kia, nhân loại toàn thắng đầy vinh quang.
Còn cô chính là vai chính cứu vớt nhân loại.
Tuy nhiên, trong kịch bản này, cẩu tác giả vì muốn ra vẻ truyện có chiều sâu và mới lạ. Kết cục cuối cùng là thủ lĩnh Thánh Minh lẻn vào lâu đài cổ, bởi vì mưu sát đế vương huyết tộc thất bại mà bị xử lý.
Nhân loại cuối cùng cũng không thể phản công thành công, trở thành đồ ăn của huyết tộc, truyền từ thế hệ này đến thế hệ khác.
Hơn nữa bởi vì thủ lĩnh Thánh Minh ám sát đế vương huyết tộc là tội lớn. Nhân loại bị coi là sinh vật hạ đẳng nhất, hoàn toàn biến thành nô lệ. Khiến cô biến thành người phụ nữ độc ác trong lịch sử nhân loại, tội danh tanh tưởi lưu danh thiên cổ.
Mặt Lật Manh mờ mịt, đãi ngộ của nữ phụ thăng cấp rồi? Cô cảm thấy nhân vật này không tệ, thật ra không thể coi là ác độc. Chỉ là nghĩ đến sau khi chết, bản thân bị người ta mắng nhiều năm như vậy, ít nhất bị dính cái danh ác độc.
Hơn nữa hệ thống chướng ngại vật cũng danh xứng với thực. Thực sự là hòn đá kê chân cho nam chính. Sau đó bị hắn nhẹ nhàng đá văng.
Lật Manh xem sơ qua cốt truyện, nhìn lướt qua bảng nhiệm vụ, ồ, suất diễn của nhân vật này khá nhiều.
Trước khi bị vạch trần, cô còn quyến rũ Serrill, ý đồ khiến hắn yêu cô, khi đó "Lật Manh" sẽ trở thành họa quốc yêu cơ, từng chút từng chút tiêu diệt huyết tộc.
Kết quả bị Serrill một chân đá văng.
Lý do là, cô quá xấu.
Lật Manh cảm thấy cái lý do này.
Rất có cá tính.
____
Be: Hế lô, tui về rồi đây. Các cô thi sao rồi?
Do bàn phím lap của mình bị mất cảm ứng, nên lúc beta có thể viết thiếu chữ ví dụ: học -> hoặc, đỏi -> đổi... Nếu các bạn thấy lỗi thì báo để mình sửa nhé. Cảm ơn. <3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.