Editor: Ngạn Tịnh,
Anh nhấc tay, ý bảo Chu Dẫn dẫn anh trực tiếp lên xe, không cần phải quan tâm tới đám phóng viên lộn xộn kia.
Tuy rằng quá trình có chút gian nan, nhưng Chu Dẫn và Hoắc Nịnh, tốt xấu gì cũng đều từng luyện tập rồi.
Hơn nữa giờ khắc này Hoắc Nịnh còn trưng ra gương mặt lạnh như khối băng, cũng rất có lực sát thương, rất nhanh, hai người trở về xe.
"Trực tiếp từ bỏ Hoắc gia, không cần tiếp tục lôi kéo với đám người kia."
"Ông chủ, nếu từ bỏ, vậy kế----" Kế hoạch của chúng ta làm sao bây giờ?
Nếu tiếp tục đi theo cốt truyện như bây giờ, đến lúc đó Hoắc Nịnh sẽ bị danh xấu quấn thân.
Chỉ là bản thân Hoắc Nịnh hình như không quá để ý, anh ngước mắt, "Đi mang Tần Ngạn về đây, anh ta tới, cái gì cũng dễ nói."
"Nếu anh ta không tới, trực tiếp triệu hồi người tổng phụ trách NM về tới."
"Vâng."
"Trở về văn phòng bên kia đi, tối nay, còn một trận đánh ác liệt phải đánh."
Chu Dẫn gật đầu, trận đánh ác liệt, đâu chỉ là ác liệt chứ, anh ta luôn có một loại cảm giác đêm nay phải chống cự bom nguyên tử.
Qủa nhiên mà, Hoắc gia, không hổ là nhà giàu tám đời, tốc độ ra thống báo cũng không phải người bình thường có thể so được.
Báo chí in ấn không kịp, nhưng văn chương đẩy đưa trên mạng, cơ bản đều đã ra.
Tiêu đề, tất cả đều là như vậy.
"Giám đốc bộ tài nguyên nhân lực của Hoắc thị là một kẻ tàn tật! Liệu thành tích có được là thật hay giả!:
"Hoắc Nịnh là một kẻ điếc!"
"Hoắc Nịnh tạo giả thành tích, lừa tất cả mọi người..."
Một loạt báo chí đưa tin, nhiều không đếm xuể.
Đề tài này, rất nhanh bị đẩy lên đầu ngọn sóng gió, Hoắc Nịnh đã biết, chỉ là nhẹ nhàng lướt qua, "Cậu liên hệ với giám đốc bộ quan hệ xã hội của NM ở bên này, để đám truyền thông kia không đưa tin nhắc tới Lục tiểu thư."
"Nếu có gì muốn viết, trực tiếp nhắm vào tôi là được."
"Truyền thông nhà nào xuất hiện vài câu về cô ấy, trực tiếp phong sát."
"Vâng." Chu Dẫn thở dài, "Ông chủ, bên kia Tần tiên sinh đã liên hệ được rồi, nói là qua hai ngày là đến."
"Ừm, bảo anh ta nhanh lên."
"Được."
Phòng làm việc nhỏ này, là do Hoắc Nịnh sáng lập từ ba năm trước, thuộc tư nhân, là chuyên dùng để xử lý chuyện công ty NM.
Công ty NM, là do Hoắc Nịnh cùng đầu lĩnh súng ống đạn dược- Tần Ngạn hợp tác sáng lập từ ba năm trước, trước mắt, nó là công ty phát triển kinh tế toàn diện nhất toàn bộ Đông Âu.
Thời gian trôi qua một phút một giây, lời đồn đãi về Hoắc Nịnh ở trên mạng ngày càng nhiều.
Bởi vì có rất nhiều dư luận đẩy tay, cho nên bình luận gần như nghiêng về một phía.
Vô số người chửi bậy, phảng phất việc Hoắc Nịnh tạo thành tích gỉa, là chính bọn họ nhìn thấy, chứng kiến vậy.
Đây là ngày đầu tiên.
Lục Nhất Lan ở lâu đài, không mở TV, không lên mạng.
Ngày hôm sau.
Hoắc gia càng tàn nhẫn hơn.
Người Trần gia phía sau Trần Niệm, là người có quyết đoán, biết Hoắc Nịnh thành một nước cờ phế, trực tiếp một bước chèn ép đến cùng.
Tập đoàn Hoắc thị, Hoắc tổng (cha Hoắc Nịnh) đăng một tin Weibo.
"Con người Hoắc Nịnh, không có bao nhiêu đánh giá, chuyện làm giả thành tích, thân làm cha của anh ta, tôi chỉ có thể nói một câu, đã quản giáo không nghiêm."
"Còn có lần này, anh ta thế mà lại bởi vì một người phụ nữ không sạch sẽ, gây náo loạn một trận với mẹ của mình, chọc bà ấy tức tới bệnh."
"Qủa nhiên mà, con trai nửa đường nhảy ra, khó học được dạy dỗ, hoàn cảnh trưởng thành đối với một người mà nói, thật là quá quan trọng."
Những lời này, tin tức thật sự là quá nhiều.
Cái khác không nói, một câu Hoắc Nịnh vì một người phụ nữ gây gổ với Hoắc phu nhân đã đủ ồn ào rồi! Thứ hai, đứa bé nửa đường nhảy ra! Đúng vậy, nghe nói Hoắc Nịnh là đứa trẻ Hoắc gia nhận tới từ 6 năm trước! Hoàn cảnh sinh trưởng không tốt?
Bộ phim máu chó 8 giờ này, càng ngày càng đặc sắc.
Ở thời đại quốc dân đều nhàm chán này, "gièm pha nhà người khác", "gièm pha của con nhà người ta" đặc biệt thịnh hành.
Qúa khứ Hoắc Nịnh, dần dần bị moi lên.